Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Thái tử thấy Kỳ vương gia đã đi rồi, nên không đóng kịch nữa, mà lạnh nhạt nói: “Không sai, bản cung đi tới thăm Hoàng thúc, có vấn đề gì không?”

“Thái tử dẫn theo một ngàn người ẩn núp xung quanh Vương phủ, sao lại nói là đi thăm bản vương?” Mộ Dung Khanh nghiêng đầu, nói rất nhẹ nhàng, nhưng khi mọi người nghe vào, lại cảm thấy đáng sợ như một thanh kiếm sắc bén.

Thái tử hừ lạnh nói: “Không sai, bản cung là dẫn người tới bảo vệ hoàng thúc, nhưng rõ ràng có người không cảm kích, không cho bản cung vào.”

“Không có điều lệnh của bản vương, ai cho phép Thái tử điều động một ngàn binh mã? Ai cho ngươi quyền lực đó?” Mộ Dung Khanh thay đổi sắc mặt, bỗng lạnh lùng chất vấn.

Thái tử sửng sốt, rồi tức giận đứng dậy nói ngay: “Chẳng phải chỉ là một ngàn binh mã thôi ư? Bản cung là Thái tử đương triều, chẳng lẽ điều động một ngàn người cũng phải nhận được sự cho phép của Nhiếp Chính Vương?”

Mộ Dung Khanh lạnh lùng nói: “Binh bộ thượng thư đâu?”

Binh bộ thượng thư vội bước ra khỏi hàng: “Có thần!”

“Ông mau nói cho Thái tử biết, nếu tự ý điều động quá một ngàn binh mã sẽ bị xử phạt thế nào?”

Binh bộ thượng thư đáp: “Bẩm Vương gia, nếu không có Binh bộ điều lệnh hoặc thủ dụ và binh phù của Vương gia, mà tự ý điều động quá một ngàn binh mã sẽ giết không tha.”

Thái tử tức đến đỏ mặt: “Bản cung là Thái tử đương triều, vậy mà ngươi dám giết bản cung?”

Mộ Dung Khanh lạnh lùng nói: “Không được Binh bộ điều lệnh, cũng không có thủ dụ và binh phù của bản vương ở trong tay, vậy Thái tử điều động binh mã bằng cách nào? Bản vương rất muốn biết, Thái tử hãy giải thích cho bản vương một chút, lần này binh mã mà Thái tử điều động nằm trong quân doanh nào, do vị Tướng quân nào cai quản?”

Mọi người nghe đến đây thì hiểu rõ, tại sao Mộ Dung Khanh lại nắm chặt một ngàn binh mã này không buông, bởi vì hắn muốn chặt đứt một cánh tay Lương thái phó, giết một Đại tướng của ông ta.

Lương thái phó bước ra khỏi hàng, nói với vẻ mặt vô cảm: “Vương gia, lần này Thái tử điều động binh mã là vì bảo vệ sự an toàn của Vương gia, nên có thể xử lý đặc cách.”

“Quân lệnh như núi, ngươi nói bản vương có thể xử lý đặc cách? Thái phó có cần học lại luật pháp Đại Chu chúng ta không?” Mộ Dung Khanh lạnh lùng nói.

Thái phó ngẩng đầu lên nhìn Mộ Dung Khanh nói: “Vương gia, luật pháp Đại Chu có một điều liên quan đến binh mã, nếu có tình huống đặc biệt, thì có thể cho Tướng quân cai quản dựa vào tình hình thực tế, để tiến hành điều động binh mã với quy mô nhỏ, nhưng quy mô nhỏ này phải dưới năm ngàn người, lúc đó tình huống nguy cấp, Vương gia gặp thích khách, lại sống chết chưa rõ, Thái tử lo cho sự an nguy của Vương gia, nên đã nói tình huống đặc biệt này cho Bạch tướng quân, Bạch tướng quân dựa vào tình huống này để suy đoán, rồi điều động binh mã đến Vương phủ, để bảo vệ Vương phủ, chưa từng mạo phạm đến quân pháp, cùng lắm chỉ phán đoán sai lầm, phạt năm mươi trượng, hoặc giáng chức để xét xử thôi.”

Mộ Dung Khanh lại hỏi Binh bộ thượng thư: “Nếu dựa theo lời thái phó nói, thì Thái tử có được điều động binh mã không?”

Binh bộ thượng thư đáp: “Bẩm Vương gia, nếu dựa theo lời thái phó nói, thì trong tình huống nguy cấp có thể xin Binh bộ lệnh điều binh, bản bộ sẽ phái người đi cùng Thái tử tới quân doanh ngay, nhưng Binh bộ không hề nhận được lời khẩn cầu của Thái tử.”

Tiêu Thác lạnh nhạt nói: “Nếu chỉ có một ngàn người thì có thể điều động Ngự lâm quân trong cung, cần gì phải điều động binh mã?”

Mộ Dung Khanh lạnh lùng nói: “Nói như vậy thì tình huống đặc biệt mà thái phó nói không hề tồn tại, mà do Bạch Diệp tự ý điều động một ngàn binh mã đúng không?”

Binh bộ thượng thư không hề do dự nói: “Bẩm Vương gia, đúng vậy, Bạch Diệp tướng quân không hề gửi lời khẩn cầu đến Binh bộ, hơn nữa sau khi xuất binh, cũng không báo cáo đến Binh bộ, mà tự ý điều động binh mã, dựa theo quân pháp thì nên xử tử.”

Mộ Dung Khanh ngẩng đầu lên nói: “Tô Thanh!”

“Có!” Tô Thanh bước ra khỏi hàng, chắp tay nói.

Mộ Dung Khanh nghiêm túc nói: “Ngươi cầm thủ dụ của bản vương, bắt Bạch Diệp lại, rồi giết tại chỗ để răn đe.”

Sắc mặt của Lương thái phó trắng bệch: “Khoan đã!”

Ông tiến lên một bước, đe dọa Mộ Dung Khanh, cơ mặt khẽ giật, đáy mắt tràn ra lửa giận: “Vương gia, tất nhiên luật pháp rất quan trọng, nhưng Bạch tướng quân điều động binh mã là vì bảo vệ vương gia, mặc dù hơi quá đáng nhưng cũng xuất phát từ lòng trung thành, nếu Vương gia cương quyết giết chết Tướng quân một lòng một dạ với mình, thì sẽ làm lạnh trái tim của tướng sĩ, như vậy chỉ có hại với Đại Chu ta, thần tin rằng nếu có Hoàng thượng ở đây, chắc chắn cũng sẽ không tán thành với cách làm của Vương gia.”

Hoàng hậu cũng nói: “Đúng đó Vương gia, Bạch tướng quân cũng chỉ vì nghĩ đến an nguy của Vương gia, cho dù trong lòng Vương gia không cảm kích thì cũng không nên tính sổ.”

Lương thái phó nhìn Hạ thừa tướng, ra hiệu ông ta nói giúp.

Sao Hạ thừa tướng lại không biết tâm tư của Mộ Dung Khanh chứ? Hắn muốn giết Bạch Diệp, nhưng trong lòng lại sợ võ tướng dựa vào Lương thái phó, trước đây Bạch tướng quân kiêu căng ngạo mạn, ỷ vào việc lập được chút quân công đã vênh mặt hất hàm sai khiến các quan văn khác, có chỗ dựa là Lương thái phó, nên rất nhiều người chỉ dám giận chứ không dám nói, nếu mình ra mặt cầu xin, chắc chắn sẽ gây ra sự bất mãn của các đồng liêu trong triều.

Nhưng ông chỉ có thể đứng cùng một phe với Lương thái phó, nhất là lúc này, đã leo lên lưng cọp thì càng khó xuống, nên ông đành phải bước ra khỏi hàng nói: “Vương gia, thần cho rằng Bạch tướng quân tự ý điều động binh mã, là tội không thể đặc xá, nhưng niệm tình phạm tội lần đầu, hơn nữa cũng khen ngợi lòng trung thành của hắn, nên thần cầu xin Vương gia tha cho hắn một mạng, chỉ phạt năm mươi trượng để trừng phạt thôi.”

Hạ thừa tướng nhận được ám chỉ trợ giúp của thái phó, tất nhiên những người trong phe Thái tử cũng đồng loạt quỳ xuống cầu xin.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận