Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Chương 273: Phản phệ

Mộ Dung Phong lật qua lật lại xem, có chút thắc mắc: “Cái này rốt cuộc là thứ gi?”

“Trông giống như lời nguyền rủa” Lãnh Băng Cơ khẳng định nói: “Nguyền rủa phu thê bất hòa, oán hờn lẫn nhau”

“Chỉ viết có mấy chữ trên thẻ bài là có thể có hiệu nghiệm sao? Từ lúc nào nàng bắt đầu tin những chuyện hư ảo không có thật này vậy? Trò này thật quá trẻ con, nàng nghĩ nhiều rồi.”

Nếu như bản thân không biết rõ lai lịch của Linh Bà thì cũng sẽ nghĩ như vậy.

Lãnh Băng Cơ nghiêm túc nói: “Việc xảy ra thật đúng lúc, mấy hôm trước ta về Tướng phủ, vừa hay nghe Tiết di nương nói, cây trúc phong thủy phía trước khu mộ nhà ta đã bị ai đó phá hoại, chặt mất hai cành. Hôm nay lại đào được thứ đồ này, hơn nữa còn bọc trong vải đỏ, suy nghĩ nhiều là điều đương nhiên. Nếu không phải là tà thuật thì còn có ai rảnh rỗi như vậy chứ?”

Mộ Dung Phong không mảy may suy nghĩ: “Nàng đang nghỉ ngờ trong phủ có người sử dụng ma thuật của phù thủy sao? Đừng nói là khắc một tấm thẻ bài, kể cả là trắng trợn trù ẻo chúng ta thì cũng có tác dụng gì? Ta tin tưởng trên thế giới này không có thứ gì có thể chia rẻ chúng ta, bao gồm cả sự nghèo khó, tai họa mà nàng từng nhắc tới, cả cuộc đời này sẽ không để nàng rời khỏi ta nửa bước. Nếu như nàng còn nghĩ nhiều thì cứ trực tiếp đốt nó đi, hoặc là..”

“Không phải là ta nghĩ nị , đúng sai như nào tạm thời không bàn tới, chủ yếu là người này có âm mưu bất chính”

Lãnh Băng Cơ vội vàng giải thích: “Lẽ nào chàng không cảm thấy dạo gần đây luôn có người âm thầm ra tay với ta sao?

Bao gồm cả bữa yến tiệc đêm trung thu, đó chỉ là con chim bị thuần dưỡng, còn có tấm trúc kì lạ này đột nhiên xuất hiện mặc dù cách ra tay không giống nhau, nhưng đều là thủ đoạn bỉ ổi, phòng còn hơn chữa, không phải là trò đùa của phụ nữ trong nhà, khiến ta thấp thỏm lo sợ”

Mộ Dung Phong “ừm” một tiếng: “Hôm đó ta cũng có cho.

người đi điều tra những hạ nhân vào cung hầu hạ, không hề phát hiện ra người nào khả nghi. Có không ít thế gia tử chơi chim dắt chó trong triều, nhưng cũng không nghe nói có ai có thể thuần phục được loại chim thần này. “

“Có khi nào là người của Phi Ưng Vệ? ” Lãnh Băng Cơ buột miệng nói ra.

Mộ Dung Phong ngơ người, cúi đầu nhìn nàng: “Sao nàng lại biết Phi Ưng Vệ?”

Lãnh Băng Cơ lúc này mới phát hiện ra bản thân lỡ lời, vội giải thích: “Ta cảm thấy những người xông vào quân doanh kia đều có âm mưu, lúc nhìn thấy Tê Cảnh Vân đã tò mò dò hỏi vài câu, là Tê Cảnh Vân nói cho ta biết”

Tay Mộ Dung Phong cứng lại, sắc mặt có chút nghiêm túc: “Hắn đã nói gì với nàng rồi? Là nàng chủ động đề cập đến hay là hắn ta nghe ngóng bóng gió?”

Lãnh Băng Cơ tò mò, thái độ của hắn kịch liệt như vậy, không suy nghĩ nhiều nói: “Lúc rảnh rỗi không có việc làm ta đã vẽ một bức tranh minh họa chim bay, có đợt gặp ngẫu nhiên ở trên đường, bị rơi dưới đất nên hắn nhặt lên, vừa nhìn đã nhận ra, cũng chỉ nói cho ta biết Phi Ưng Vệ là tổ chức bí mật chuyên tìm hiểu về chuyện cơ mật các đại thần trong triều, những cái khác không rõ”

“Khả năng vẽ vời của nàng thật không dám tâng bốc, hắn vậy mà lại có thể vừa nhìn đã nhận ra kí hiệu của Phi Ưng Vệ, mắt nhìn rất tốt”

Lãnh Băng Cơ vô cùng không phục sự hạ thấp của Mộ Dung Phong, dù gì bản thân cũng đã thắng được tài nữ hàng đầu Thượng Kinh.

“Chúng ta đang bàn về chuyện con chim lần trước, sao nàng lại quan tâm đến chuyện khác? Đang bình thường lại đi oán trách người khác.”

Lúc quở trách con ngươi di chuyển liên tục, ánh mắt hấp dẫn, khiến người khác bất giác rung động.

Mộ Dung Phong cười nhẹ: “Ta còn tò mò một chuyện khác, đó chính là sao nàng lại biết về con chim vẹt đó?”

“Nha đầu điên ở quê, hiểu biết hơn khuê tú ở Thượng Kinh của mọi người một chút, lẽ nào có gì lạ sao?” Nàng không muốn tiếp tục vấn đề này, vội vàng chuyển đề tài: “Chàng có phải sớm đã biết đến sự tồn tại của Phi Ưng Vệ rồi không?”

Mộ Dung Phong do dự một lúc, sau đó gật đầu: “Vẫn đang trong quá trình âm thầm điều tra. Nhưng mà việc này là cơ mật, nàng nhất định phải nhớ không được nói cho người khác, bất kì một ai. Nếu như hôm sau có người hỏi thì nàng cứ nói là không biết”

“Vậy chàng nghĩ chuyện này có liên quan đến Phi Ưng Vệ hay không? Bọn họ vậy mà lại có thể tiếp cận hoàng cung được ư?”

“Cũng không chắc. Hiện tại có rất nhiều người đang ngắm đến đứa con trong bụng nàng, nàng nên cẩn thận hơn nữa, cũng giống như những gì nàng từng nói, họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân diện bất tri nhân tâm, phải tăng cường đề phòng một số người bên cạnh. Còn về thẻ bài kia, nêu nàng còn không yên tâm thì hôm khác ta sẽ giúp nàng hỏi mấy lão già ở Khâm Thiên Giám”

“Cái này có lẽ không cần, ta nói cho chàng biết chỉ là muốn nhắc nhở chàng, để chàng cẩn thận hơn, tránh trúng kế của bọn họ”

Cuối cũng cũng chờ người đến thành công, Lãnh Băng Nguyệt trúng kế của Linh Bà, kể hết toàn bộ sự việc bị làm xấu mặt cho Mộ Dung Phong nghe.

“Linh Bà này rất phức tạp, vô cùng thích những thứ tà đạo này. Cẩm Ngu lại còn đặc biệt lựa chọn bà ta ở bên cạnh hầu hạ, thiếp cảm thầy, đây là một sự uy hiếp đối với thiếp và mẫu phi. Dù cho là bọn họ không hại chàng, nếu như mê hoặc người mà bên cạnh mà chúng ta tín nhiệm nhất, âm thầm ra tay với chúng ta thì phải làm sao?”

“Linh Bà là vú nuôi của Cẩm Ngu, ở bên cạnh hầu hạ muội ấy suốt bao nhiêu năm, cũng chưa từng nghe nói bà ta biết loại ma thuật này” Mộ Dung Phong có chút chau mày lại: “Nếu như ta liều lĩnh đến tìm Cẩm Ngu mà không có căn cứ gì, lại còn chỉ là nghỉ ngờ, chỉ sợ Cẩm Ngu sẽ cắn nàng một cái, nói nàng nói năng hàm hồ”

“Hay như này đi, ta sẽ cử người ở theo dõi nhất cử nhất động của bà ta ở trong phủ, nếu như thật như những gì nàng tin tưởng, nhất định sẽ diệt trừ mối nguy hại này”

Bây giờ cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Tê Hà Uyển.

Linh Bà đột nhiên đứng không vững, cảm thấy miệng vô cùng tức ngực, phun ra một đống máu.

Bà ta đau đớn bụm miệng, quỳ xuống dưới đất.

Cẩm Ngu dỏng tai lắng nghe: “Linh Bà, bà làm sao vậy?

Trong người đang không khỏe ư?”

Linh Bà chậm chạp một lúc lâu mới thở ra hơi, vật lộn đứng lên: “Lão nô không sao, chẳng qua đột nhiên cảm thấy ngực hơi đau, có lẽ : Bà ta lo sợ một lây lẽ nào là phản phệ?

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận