Chương 435
Lãnh Băng Cơ suy nghĩ một hồi, đi vào trong phòng, tốn mất thời gian nửa ngày. Sau đó còn giúp bà nhuộm đen tóc, vô cùng hiếu thảo.
Huệ Phi vui vẻ khen Băng Cơ linh hoạt, khéo léo, Băng Cơ lại xung phong làm việc, ân cần nói muốn giúp bà búi tóc theo kiểu mới nhất.
Có câu nói rằng không có chuyện gì mà ân cần thì không phải lừa đảo cũng là kẻ trộm, Huệ Phi vừa làm xong chuyện xấu xa trong lòng liền lẩm bẩm mấy câu này, nhưng lại không nhịn xuống được sở thích muốn chưng diện.
Búi tóc Lãnh Băng Cơ làm cho bà tương đối đặc biệt, làm nóng một cây gậy sắt, sau đó uốn xoăn mái tóc đen nhánh của Huệ Phi.
Đây là một kiểu tóc vô cùng mới lạ. Huệ Phi ra ngoài một vòng liền được rất nhiều người vây quanh, tán thưởng.
Thế nhưng đến ngày thứ hai thì lọn tóc không còn vào nếp nữa, lòng yêu cái đẹp của Huệ Phi lại nổi lên. Uốn tóc chỉ là chuyện nhỏ, không nhất thiết phải mở miệng đi nhờ Lãnh Bằng Cơ. Bà sai người bưng đến một chậu than, làm nóng thanh sắt, chỉ đạo người hầu ra tay.
Uốn tóc là việc nhìn thì thấy đơn giản nhưng lại là việc cần đến kỹ thuật. Làm một lần không hài lòng, gội đi làm lại lần nữa thì bị bỏng.
Uốn và nhuộm liên tục, một lần lại một lần. Mái tóc của Huệ Phi vốn dĩ đen nhánh chỉ có vài sợi tóc bạc bây giờ đã bị giày vò, hủy hoại, chải đến đầu gãy đến đó.
Tính cách Huệ Phi vô cùng hiếu thắng, không chịu thua. Nhìn người hầu tay chân vụng về, sốt ruột đến mức tự mình làm lấy. Trong lúc sơ ý, không để ý nhiệt độ, tóc đã bắt đầu bốc khói.
Gương mặt bà tối sầm lại, không sao hiểu được. Một người hầu bị dọa sợ quá nên liền nghĩ ra một chủ ý, bưng chén nước trà bên cạnh dội thẳng xuống đầu bà.
Lửa đã được dập rồi nhưng tóc đã cháy hơn phân nửa, không còn nhìn ra được búi tóc dày dặn đẹp đẽ như ban đầu nữa.
Huệ Phi lúc này mới nhận ra mình đã trúng kế của Lãnh Băng Cơ, gấp gáp đến mức nhảy lên mắng người.
Mẹ chồng nàng dâu hai người trong cung náo loạn đến mức gà bay chó chạy, Mộ Dung Phong ở ngoài cùng thì hết sức liều mạng.
Hoàng đế nghe theo đề nghị của quốc sư, quả thật có quan viên lo lắng sợ hãi quá mức liền từ đầu thứ, nói rõ nguyên nhân hậu quả của sự việc.
Hoàng đế nói lời giữ lời không có lấy mạng của ông ta,
thế là lại có mấy vị quan viên liên tiếp đến đây cung cấp manh mối.
Mộ Dung Phong tìm hiểu nguyên nhân lại thêm manh mối điều tra được từ trước, kiên trì điều tra đánh cho Phi Ương Vệ tan tác.
Chỉ là Ưng Hoàng giáo chủ của Phi Ưng Vệ vẫn không hề lộ mặt.
Bởi vì hắn quá cẩn thận nên đến cả người trong giáo hội cũng chưa từng nhìn thấy mặt hắn.
Hoàng đế lại tạo áp lực lớn hoan cho Mộ Dung Phong nên hai người còn không thấy được mặt nhau.
Lãnh Băng Cơ cảm thấy mình như một của cà rốt treo trước mặt con lừa mà bây giờ Mộ Dung Phong lại như một con lừa bị dắt đi.
Đạo lý đạo cao một thước ma cao một trượng, chính là thế này đây/
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!