Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Chương 84. Khám nghiệm tử thi

Trái tim của Lãnh Băng Cơ nhói lên. Lẽ ra Mộ Dung Phong nên tỏ ra chán ghét chứ? Dù hắn vô cùng để ý chuyện nàng thất thân nhưng hắn vẫn giữ kín, không nói chuyện này ra ngoài.

Lãnh Băng Nguyệt cũng ngầm hiểu, nàng ta không nên làm rõ chuyện này trước mặt Mộ Dung Phong. Nếu không, chuyện thất thân nàng ta khai

am ni cô sẽ khiến Mộ Dung Phong đặt ra nhiều nghi vấn. Lãnh Bằng Nguyệt nàng cũng không chiếm được tiện nghi gì.

“Không phải Vương gia muốn hỏi thăm người mà người chủ động chạy đến trước mặt Vương gia nói hưu nói vượn à? Ngươi biết gian phu của ta là ai không? Ngươi cùng lắm là nói ta trêu hoa ghẹo nguyệt ở Tướng phủ thôi nhỉ?”

“Vậy thì sao? Vương gia tin ta nên mới sai người giám sát tỷ.” Lãnh Băng Cơ không vội tức giận:

“Có phải muội muội tự cho mình là thông minh đúng không? Đúng là không khác gì vả vào mặt Vương gia. Dù sao đức hạnh ta không tốt thì

mặt mũi của chàng cũng không vẻ vang lắm đâu. Chẳng trách Vương gia lại qua đêm ở phòng của Tri Thu. Chàng cũng không quan tâm ngươi lắm đâu nhỉ..

Với mối quan hệ không tiến triển của muội và Vương gia, một Tri Thu liền có thể đánh đổ. Nếu ta tìm cho Vương gia mười tám mỹ nữ nhập phủ, vậy thì đoán chừng Vương gia sẽ không nhớ lối đến Tử Đằng Tiểu Trúc nữa đâu”

Lãnh Bằng Nguyệt nhất thời tức giận. Lãnh Băng Cơ đoán không sai. Đêm qua trong lúc Mộ Dung Phong đặt chân đến Tử Đằng tiểu trúc, vì buồn bực mà nàng ta có trách móc Lãnh Băng Cơ vài câu, cố tình muốn thêm dầu vào lửa.

Mà sắc mặt Mộ Dung Phong lúc đó không hề tốt, hắn nhìn nàng ta chòng chọc như thể muốn ăn tươi nuốt sống. Nàng ta chỉ biết hoảng sợ nuốt xuống lời mình sắp nói kế tiếp. Sau đó, Mộ Dung Phong cáu giận bỏ mặc nàng ta ở trong sân mà đi sang phòng của Tri Thu..

Nàng ta vừa thẹn vừa giận nên đã khóc lóc gần cả đêm.

Tuy nhiên lời trào phúng của nàng ta ban nãy chỉ là muốn phô trương thanh thế mà thôi.

“Lãnh Băng Cơ, tỷ sợ vương phủ chưa đủ náo nhiệt đúng không?” Lãnh Băng Cơ cười đắc ý: “Một bông hoa không thể tạo nên một mùa xuân, trăm hoa đua nở

mới là mùa xuân đúng không? Người càng đông càng náo nhiệt. Chúng ta có thể tổ chức mấy bàn mạt chược. Không chừng Vương gia sẽ thấy Vương phi như ta làm đúng chức trách ấy chứ. Mà muội muội còn không sánh bằng đám tiểu thư oanh oanh yến yên kia. Có phải người nên nhường chức lại rồi không?”

Lãnh Băng Nguyệt tức giận đến độ thở phì phò, nàng ta chỉ tay vào nàng rồi nói “Ngươi…ngươi”. Nửa ngày trôi qua vẫn không nói ra lời.

“Hành động của tỷ là đang xúi giục Vương gia trầm luân vào tửu sắc!”

“Hành động của ta rõ ràng là vì Vương gia nối dõi tông đường, sinh sôi con cháu. Có điều, nói đi cũng phải nói lại, không phải muội muội là người đầu tiên khởi xướng sao?”

Lãnh Băng Nguyệt gấp đến độ mặt đỏ tới mang tai. Lãnh Băng Cơ thật là biết nắm chỗ bảy tác của nàng ta mà bóp chết. Với vết xe đổ từ chuyện của Tri Thu, nếu nàng ta không chỉnh đốn được một đám nữ nhân không biết xấu hổ kia thì chắc chắn nàng ta sẽ có rất nhiều đối thủ.

Lãnh Băng Cơ không quan tâm nhưng nàng ta thì khác.

Mặt đất dường như bị bàn chân của Lãnh Băng Nguyệt nghiền dẫm thành một cái hố. Vì không chiếm được tiện nghi nào nên nàng ta hung hăng nện gót bỏ đi.

Lúc chiều, Thẩm Phong Vân đến.

Lãnh Băng Cơ nhận được tin báo nên vội vàng chạy đến sảnh trước. Thị vệ theo sát hắn phía sau nhưng nàng không thấy người kia đâu.

Thẩm Phong Vân vừa thấy nàng liền lộ vẻ mặt thần bí: “Biểu tẩu, chúng ta hãy nói chuyện một chút đi”

“Rầm” một tiếng, cửa phòng khách đóng sầm lại, chặn đám thị vệ đứng bên ngoài.

“Sao vậy? Vụ án có tiến triển gì không?” Thẩm Phong Vân xem ra đã rơi vào ngõ cụt: “Vì không làm được gì nên ta mới đến chỗ biểu tẩu cầu cứu đây.”

“Ngươi nói đi. Dẫu sao đây cũng là chuyện của nhà chúng ta. Nếu có thể giúp thì ta sẽ giúp hết mình”.

Thẩm Phong Vân khẽ thở dài:

“Hôm qua ta lên Thượng Kinh muốn gặp bà tử hầu hạ biểu cô Tú Thanh Kỳ. Bà ấy nói cho ta biết, ngày phủ phân phát tiền công cho hạ nhân, mọi người đều đi lĩnh bạc nên chỉ còn mình bà ấy túc trực bên nàng.

Trước khi xảy ra vụ việc, bà bị Thị Minh Trạch sai bảo đi ra ngoài. Vì vậy mà không còn ai mắt thấy tai nghe đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra ở trong sân. Sau khi vụ việc xảy ra, khi bà ấy chạy đến thì biểu cô Tú Thanh Kỳ đã phát điên lên rồi. Vừa nhìn thấy bà là sẽ khóc, ánh mắt đầy đau khổ”

“Trùng hợp như vậy sao? Chuyện biểu cô Tú Thanh Kỳ bị kích thích đến phát điện không phải xảy ra quá nhanh à?”

“Ta cũng cảm thấy vậy. Trừ khi Thị Minh Trạch cố ý đánh lạc hướng bà tử, nếu không có quỷ rồi” .

“Nghi ngờ là nghi ngờ. Ngươi cũng không thể hấp tấp đi thẩm vấn người ta. Dù sao đối phương của là công tử của Hầu phủ”

“Không nghi ngờ gì nữa, đại ca hắn vừa chết thì vị trí Thể tử Hầu phủ chắc chắn sẽ là của hắn”.

Lãnh Băng Cơ tỏ vẻ đồng tình:

“Nói như vậy, nhìn vụ án này từ bên ngoài sẽ nghĩ Thị Minh Trạch là nạn nhân. Nhưng trên thực tế, hắn mới là người được hưởng lợi lớn nhất. Vừa loại bỏ được Thế tử, vừa kế thừa được Hầu phủ, lại không đắc tội với phủ nhà vợ. Hắn có thể khẳng khái mà bỏ rơi biểu cô Tú Thanh Kỳ, sau đó có người khác”.

Thẩm Phong Vân gật đầu:  “Vậy nên ta nghi ngờ Thị Minh Trạch không thoát khỏi quan hệ với chuyện này.”

“Ngươi có dự định tiếp theo sẽ điều tra như thế nào chưa?”

“Suy đi nghĩ lại thì chỉ có một phương pháp. Đó chính là khám nghiệm thi thể.”

“Ngươi muốn biết nguyên nhân cái chết của Đại công tử. Đến cùng không phải do biểu cô Tú Thanh Kỳ ra tay đúng không?”

Thẩm Phong Vân gật đầu:

“Việc này quan phủ chỉ thẩm tra đơn giản. Chưa nhúng tay điều tra đã kết án. Vậy nên không ai biết lý do Thế tử chết là gì”

“Nhưng làm sao Hầu phủ có thể đáp ứng?”

“Ta đã điều tra. Vì Thế tử đột tử nên người Hầu phủ đã đưa quan tài đến Pháp Hoa Tự. Phải làm bảy ngày công đức rồi mới an táng. Hôm nay chính là ngày cuối cùng”.

Lãnh Băng Cơ sửng sốt: “Ngươi muốn bí mật khám nghiệm tử thi?” Thẩm Phong Vân gật đầu như đã hạ quyết tâm từ trước:

“Về cách bố trí của Pháp Hoa Tự, ta đã hỏi thăm nhà sư. Hiện tại. quan tài vẫn chưa đóng đinh. Có thể là không ai dám làm việc đó. May là ta có tìm hiểu một chút nên mới nhờ biểu tẩu hỗ trợ. Đến lúc đó chỉ điểm ta một vài thứ là được rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận