Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 1020

Lâm phi đi vào thời gian khoản chừng chỉ có một bữa cơm, tất cả mọi người đều canh giữ ở bên ngoài không nói một lời nào, cũng không dám càn rỡ mà khóc, trời giá rét đất đóng băng, trong lòng ngực chỉ ôm một cái lò ấm áp, tất cả đều bị đông lạnh đến run rẩy.

Thân tình trong hoàng thất thì nhạt nhẽo, thật ra trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng, khuôn mặt nhìn như là đang đau buồn này phần lớn đều là giả vờ giả vịt mà lau nước mắt, hướng về phía hoàng đế mà biểu đạt chính mình hiếu thuận, trong lòng cũng đang chờ mong hoàng thái hậu nhanh tắt thở đi. Mọi người cũng có một năm yên bình hơn.

Bản thân Hoàng thái hậu cũng đã nhìn thấy rõ ràng.

Cuối cùng Lâm phi cũng chậm chạp từ trong tẩm điện đi ra, nhắc lên làn váy xoay người quỳ xuống.

Hỉ công công khom lưng, tuổi già sức yếu tập tễnh mà đi ra, khàn giọng hô to: “Hoàng thái hậu nương nương đã về trời rồi!”

Một tiếng hô này giống như là đã dùng hết sức lực mà hắn vốn có, nước mắt vẫn đục từ trong khóe mắt của hắn ròng ròng mà rơi, dọc theo khuôn mặt tràn đầy vết nhăn mà rơi xuống.

Trong sân một đám người đồng loạt cúi đầu. Mọi người đều kéo cổ họng mà khóc nức nở, cực kỳ đau buồn.

Tiểu Vân Triệt cuối cùng cũng nhìn thấy mẫu thân, dựa vào người Lãnh Băng Cơ, rụt rè mà nhìn một đám đại nhân đang quỳ khóc lớn ở trên đất, ánh mắt có phần ngây thơ.

Hăn lén lút hỏi Lãnh Băng Cơ: “Mẫu thân, thái tổ mẫu bị làm sao vậy? Vì sao người lại khóc vậy?”

Lãnh Băng Cơ nuốt chua sót xuống cổ họng: “Bởi vì, thái †ổ mẫu của ngươi đã đi rồi, từ nay về sau trên thế gian này thiếu một người đối tốt với mẫu thân”

Vân Triệt cũng lớn tiếng khóc theo: “Ta muốn thái tổ mẫu yêu thương, ta không muốn người đi!”

Tiếng nói non nớt ở trong đám người vô cùng lớn.

Như Ý từ trong đám người đứng lên chỉ vào mặt của Lãnh Băng Cơ, chửi ầm lên: “Ngươi còn mặt mũi gì ở đây mà khóc?

Nếu không phải là do ngươi giết chết nhị hoàng thúc thì hoàng †ổ mẫu làm sao có thể đau lòng quá mức như vậy mà buông tay rời khỏi nhân gian? Cho dù nhị hoàng thúc không đúng thì đó cũng là thân nhân của chúng ta, là trưởng bối, đối với người trong nhà, làm sao ngươi có thể xuống tay như thế được? Đây chính là đại nghịch bất đạo!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận