Chương 660
Cũng biết kẻ này chỉ có thể động mồm mép, nhưng nếu nói thật thì xong đời rồi.
Lãnh Băng Cơ xem thường lườm hắn ta một cái: “Ai cảm thấy hứng chú với huynh chứ, ta còn đang sợ bị đau mắt hột đây này, ta cần kiểm tra tỉ lệ sống sót của cái kia của huynh.
Đương nhiên, không cho ta kiểm tra cũng không sao, tìm nữ nhân thử xem có được không cũng được”
Cừu thiếu chủ mặt mày ủ rũ: “Hết chuyện để nói”
Cũng biết, trong lòng hắn ta ít nhiều gì vẫn có chút tự ti, không dám đối mặt với nó.
Lãnh Băng Cơ không cười nữa, cũng không tiếp tục chế nhạo hẳn ta: “Nếu huynh thấy huynh rất để ý đến cơ thể của mình, ta có thể làm thuật thẩm mỹ cho huynh. Đương nhiên, ta không đề nghị làm như vậy, ta không cảm thấy huynh có cái gì đáng để tự ti cả, huynh không thiếu hụt cái gì so với người khác, ngược lại, huynh còn có thêm quyền được lựa chọn cuộc đời mình hơn so người nhiều người khác.
Cơ thể của huynh, chỉ mở rộng vì người yêu của mình, trên đời này, sẽ có một người, không hề giữ lại chút gì mà chấp nhận tất cả mọi thứ của huynh, bao gồm cả chỗ mà huynh cho rằng nó thiếu hụt. Nàng sẽ đau lòng, sẽ thích, chỉ có một điều duy nhất đó là sẽ không ghét bỏ huynh.
Nếu như, nàng không thể chấp nhận được, vậy thì là không yêu huynh rồi. Một kẻ không yêu huynh, huynh cần gì phải để ý đến ánh mắt của nàng?”
Cừu thiếu chủ bị nàng giảng đạo lý đến đau cả đầu: “Đúng là dài dòng, giục hôn cũng giục tận năm năm rồi mà vẫn chưa xong, còn đáng ghét hơn so với lão nương của ta.”
Mẫu thân của Cừu thiếu chủ họ Thích, người khác cũng gọi bà ấy là Thích phu nhân. Lãnh Băng Cơ từng gặp, lúc đó Cừu thiếu chủ cũng không che giấu quan hệ của mình với Băng Cơ. vì thế Thích phu nhân rất cảm kích Băng Cơ.
Bà ấy biết tình trạng cơ thể của nhi tử mình, đương nhiên sẽ không giục hôn, dù sao thì giục hôn cũng vô dụng, có con dâu trên danh nghĩa Lãnh Băng Cơ tài giỏi, còn có cháu trai trên danh nghĩa Vân Triệt thông minh làm vật che chở, Cừu gia cũng bình an vô sự, cũng rất tốt.
Vì thế cho tới này, lão nhân gia ở trong thôn trang bảo dưỡng tuổi già, cũng không dính líu gì đến chuyện của nhi tử mình, thỉnh thoảng nhớ Vân Triệt, bà ấy sẽ đón thằng bé đến ở lại mấy ngày, cưng chiều thằng bé giống như cháu trai ruột vậy.
Lãnh Băng Cơ cười xấu xa: “Nếu không thì ta có thể nói cho bà ấy biết tin vui là huynh có thể đã lấy lại vẻ dũng mãnh?
Xem lão nhân gia có sốt ruột không? Đảm bảo giết đến trong đêm”
Cừu thiếu chủ vừa nghe vậy thì cuống lên: “Nữ nhân này, nàng sợ thiên hạ không đủ loạn đúng không? Nếu để bà ấy biết rồi, cuộc sống tốt đẹp của ta sẽ đến hồi kết đó, đảm bảo bà ấy sẽ xâu ta như xâu kẹo hồ lô, mang một đám mỹ nhân xinh đẹp như hoa đến đây”
“Như vậy không tốt sao?”
“Tốt cái rắm! Hôm nay ta thật sự tan nát cõi lòng, lúc trước Mộ Dung Phong cưới thêm một người như Lãnh Băng Nguyệt, chẳng phải nàng đã khóc đến mức như trời sập, trực tiếp tự tử trong kiệu hoa, bây giờ đến lượt ta, có phải nàng lại hận không thể tự mình thu xếp cho ta đúng không?”
Đúng thật là.
Ai bảo ta không thích huynh chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!