Nàng ta chạy khắp nơi trong tiểu viện đế né tránh nam nhản bạo lực đang rượt theo mình, trong lúc né tránh thì vô tình nhìn thấy đoàn người Thích Vy đứng ớ ngoài viện cách đỏ không xa, lập tức ánh mắt chết lặng của nàng ta lóe sáng, khát vọng sống mãnh liệt khiến cho nàng ta chạy vọt về phía cửa, lớn tiếng hét: “Ta biết ta sai rồi! Cứu ta! Cứu ta với!”
“Tiện nhân thối! Còn muốn chạy?”, nam nhản phía sau đã nắm được mái tóc rối bời của nàng ta trước khi nàng ta kịp thực hiện ý đồ chạy ra khỏi viện, lập tức hung hăng vung tay lẽn đánh: “Ông đảy bỏ tiền ra cưới ngươi về không phải đế cho ngươi cả ngày chỉ muốn chạy!”
Thích Vy đứng ngoài cửa lạnh lùng nhìn, giống như không phát hiện sự đau khố cầu xin trong mat Liều Lục, ngược lại còn kéo Cơ Vấn Thiên xoay người rời đi: “Được rồi, xem kịch đủ rồi, trờ về thỏi”.
Llẻu Lục trơ mắt nhìn người duy nhất mà nàng ta nghĩ có khả năng cứu nàng ta ra khỏi bế khổ đã xoay người rời đi, trong khi đó nam nhân kia đã túm chặt lấy mình mà đánh đập, còn dùng sức đóng cống viện lại, giống như đem tia hy vọng cuối cùng của nàng ta “ầm” một tiếng khóa lại.
Nam nhân bạo lực còn đang hùng hùng hổ hổ mắng: “Chí là một nha hoàn bị chủ nhân ghét bỏ đuối đi, mà suốt ngày nghĩ bán thân là quý nhản, còn dám khinh thường ông đây? ông đáy tốt xấu gì cũng là một lương dân, ngươi bất quá chỉ là hạ nhân tiện tịch, ỏng đây nguyện ý dùng tiền cưới ngươi về thì ngươi còn phải thầm mừng vui trong lòng đi! Còn không mau đi nấu cơm cho ỏng! Còn nữa, mau lấy tất cả tiền mà ngươi kiếm được ra đây! Ta phải đi đánh bạc! Lần này chẳc chân có thể thắng đậm!”
Liẻu Lục mối ngày đều nghe hẳn nói như vậy, nghĩ đến chuyện tên khốn nạn này mối ngày đều về cướp hết số tiền mà nàng ta vất vả tích góp được nướng vào sòng bạc, còn đem đồ đạc trong nhà bán đi, cho nẽn trong nhà bây giờ chẳng còn gì, thậm chí ngay cả tiền thuê nhà tháng sau cũng trờ thành
vấn đề lớn, dưới mấy tầng áp lực như vậy, rốt cục nàng ta cũng sụp đố hét lớn: “A! Ngươi giết ta đi! Ngươi giết ta luôn đi!”
“Chát!”, nam nhân lại hung hăng tát nàng ta một cái, nghiến răng rít lẽn một tiếng: “Câm miệng cho ông! La hét cái quái gì! À, nay ngươi còn dám tạo phản phải không!”
“Hu hu hu”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!