Thích Vy ồ một tiếng nhưng vẫn không hiểu Trần Hoàng Hậu đang muốn biểu đạt điều gì.
Cũng không đến mức vì để ccứu vãn thể diện của Thái Y viện, sau này gặp bác sĩ cũng không thể yêu cầu cô bớt tiền, nói cô có trị cũng không khỏi chứ? Hay lại muốn nàng giúp Thái Y viện cứu vãn thanh danh?
Cũng may Trần hoàng hậu không thật sự đưa ra những yêu cầu thái quá như vậy, nhưng lời nàng ấy nói ra vẫn làm cho nàng cảm thấy ngạc nhiên.
“Người nói… người của Thái Y viện muốn thảo luận với thần thiếp về y thuật?”, Thích Vy cả kinh.
Trần hoàng hậu vô cùng thẳng thắn nói: “Nói là thảo luận thôi, chứta cảm thấy bọn họ càng muốn học tập những thứ mình không am hiểu từ muội, ví dụ như muội đã giải độc của Quý Dương như thế nào, còn có thuật khâu dùng để cứu đại công tử Giang gia, thậm chí là cách chữa trị đối với các bệnh nhân cũ của muội, bọn họ đều rất hứng thú”.
Thích Vy nhất thời trầm mặc, biểu tình quái dị nói không nên lời.
Để cho người của Thái Y viện đi theo Vương Phi nàng học y thuật, mấy lão già đó thật sự có thế vứt bỏ thể diện của mình sao? Hơn nữa, y thuật của nàng phải có truyền thừa, đâu phải ai muốn học cũng dạy được?
Mấy người Thanh Đại, Hồng Liên thì không cần phải nói, bọn họ là tay chân đẳc lực của nàng, trung thành tận tâm, luôn hướng về nàng, A Tứ ở lại bên cạnh nàng học y cũng tôn kính nàng như sư phụ, chỉ là nàng không nhận danh phận thầy trò mà thôi, luận thiên phú thì A Tứ quả thật không phù hợp với tiêu chuẩn đồ đệ mà nàng muốn thu nhận, phải được như Cơ Tiểu Dương thì mới có thể lọt vào mắt của nàng.
Chỉ có điều…
Luôn luôn có ngoại lệ cho mọi thứ.
Thích Vy khéo léo nói: “Muốn thần thiếp hướng dẩn cho bọn họ, thảo luận cùng bọn họ cũng không phải là không thể, nhưng trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí, Thái Y viện dù sao cũng phải trả một cái giá tương xứng mới được”.
Nói thật nàng cũng không cho rằng y thuật của Thái Y viện kém hơn nàng, mấy lần trước chỉ có thể nói là trùng hợp, mặt khác phương diện phẫu thuật này quả thật có hạn chế về thời đại, nhưng y thuật truyền thừa mà các thái y mấy đời tích lũy được chưa chắc đã không có chỗ đáng để nàng học tập, cho nên chuyện này thật đúng là nàng cũng không chịu thiệt.
Trần hoàng hậu: “Muội nói đi, muội muốn gì? Ta giúp muội truyền đạt cho Thái Y viện, chỉ cần không quá đáng thì bọn họ hẳn đều sẽ đồng ý”.
Muốn không đồng ý cũng không được, thứ nhất bọn họ có áp lực của Hoàng Thượng, thứ hai lòng tự trọng của bọn họ cũng không cho phép bọn họ tiếp tục tụt lại phía sau người khác, thời gian càng dài thì các quyền quý trong kinh lại càng thêm không tín nhiệm đối với Thái Y viện.
“Rất đơn giản. Thần thiếp nghe nói trong Thái Y viện chẳng những tập hợp các y giả có y thuật cao minh nhất Đại Ân mà còn có rất nhiều điển tịch y học không tìm được ở bên ngoài, hơn nữa đa số chỉ còn độc bản, ngoài ra còn có một ít dược vật truyền thừa của thế gia, các đời ngự y cung đình lưu lại cô cùng trân quý”.
Hoàng hậu Trần liền hiểu: “Muội muốn đọc những y thư trong Thái Y viện sao?”
Thích Vy nói: “Thần thiếp cũng sẽ không lợi dụng bọn họ không công, bọn họ muốn biết cái gì, chỉ cần thần thiếp biết và yêu cầu của bọn họ không quá đáng thì thần thiếp đều có thể cùng bọn họ trao đổi, thậm chí giao phương pháp cho bọn họ”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!