Hậu cung, An Ninh cung.
Trên trường kỷ trong tẩm cung của quý phi, một vị phu nhân trung niên ăn mặc sang trọng vừa mới ngủ trưa dậy, gọi Tô ma ma đang chờ ở bên cạnh, thản nhiên hỏi: “Mấy giờ rồi? ”
Tô ma ma thoạt nhìn có vẻ lớn hơn vị phu nhân kia vài tuổi, cung kính hành lễ, đầu tiên bưng chén trà cho bà ta súc miệng, sau đó mới trả lời: “Hồi thái hậu, bây giờ là giờ Mùi canh ba”.
Không sai, vị phu nhân trung niên này chính là một trong số những nữ nhân tôn quý nhất nước Đại Ân, thái hậu Đại Ân.
Tuy rằng trên khuôn mặt đã hiện ra dấu vết tuổi già, khóe mắt đã có nếp nhăn, nhưng từ những đường nét trên khuôn mặt vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy vẻ đẹp của tuổi thanh xuân.
Thái hậu được Tô ma ma đỡ ngồi dậy trên trường kỷ, làm như thuận miệng hỏi: “Nói ta nghe xem, Dục vương phi đã quay về kinh bao lâu rồi?”
Tô ma ma trả lời: “Đã nửa tháng rồi”.
Thái hậu cau mày, trên mặt lộ ra vẻ không vui: “Nếu đã về kinh được nửa tháng rồi thì tại sao lại không thấy nàng vào cung bái kiến trưởng bối?”
Tô ma ma cúi đầu, tất nhiên biết rõ ý của thái hậu là đang ám chỉ hoàng thượng cùng hoàng hậu không triệu Dục vương phi tiến cung, nhưng bà ta vẫn nhẹ nhàng nói: “Chắc là do vương phi rời kinh đã lâu, cho nên mới quên chút quy củ trong cung”.
Thái hậu thong dong nói: “Nếu như đã quên quy củ thì phải dạy lại, đã là con dâu của hoàng thất thì sao có thể không có quy củ như vậy được! Chẳng lẽ cảm thấy mình sinh được cho Dục vương con trai thì liền có thể không xem trưởng bối ra gì sao?”
Nhắc đến chuyện này, thái hậu lại tức giận nói: “Năm năm trước sinh con mà dám dấu diếm lâu như vậy không đưa tin tức về kinh, đúng là quá đáng! Cũng không biết Thích gia dạy dỗ con gái của mình như thế nào!”
“Lát nữa đi hạ ý chỉ của ai gia, bảo Dục vương phi dẫn con trai của Dục vương vào cung bái kiến”.
“Vâng, thái hậu.”
Triều Phượng cung.
“Thái hậu muốn mẹ con vương phi tiến cung sao?”, Trần hoàng hậu thở dài, thần sắc rõ ràng không đồng tình.
Trước khi Dục vương phi Thích Vy quay về kinh, nàng ấy cùng hoàng thượng cũng muốn truyền người vào cung yết kiến càng sớm càng tốt, rất muốn nhìn thấy mặt con trai của em trai mình, nghe nói đứa nhỏ đó giống cha nó y như đúc thì nàng ấy lại càng cảm thấy hứng thú, thật không ngờ bên phía thái hậu lại lộ ra động tĩnh ý nói tạm thời nàng ấy không nên làm chuyện dư thừa.
Nàng ấy không hiểu thái hậu đang nghĩ gì, có lẽ chỉ vì cảm thấy Thích Vy luôn che giấu sự tồn tại của con trai cho nên trong lòng bà ta cảm thấy không hài lòng, mới cố ý muốn dạy dỗ Thích Vy.
Thái hậu cũng không ngẫm lại, năm xưa người tứ hôn chính là bà ta, bây giờ người muốn động vào Thích Vy cũng chính là bà ta. Chuyện này có khác gì tự tát vào mặt mình đâu?
Huống chi phu nhân hay phi tần có con thì sẽ mẹ quý nhờ con, một bước lên trời, mà Thích Vy vốn là nhất phẩm vương phi do chính thái hậu tứ hôn, sau khi có con thì phi vị lại càng được củng cố thêm, chuyện này đối với thái hậu thì đâu có tổn hại gì?
À, đúng rồi, hình như có một chuyện, Dục vương phi mới về kinh không lâu liền chỉnh đốn hậu viện của vương phủ, suýt chút nữa trục xuất hết tất cả mỹ nữ mà thái hậu ban tặng cho Vấn Thiên, chẳng lẽ thái hậu đã nghĩ nàng làm như vậy chính là tát vào mặt mình sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!