“Không được!”, Lục Bắc Thần nhắc nhở hắn ta: “Vẫn chưa biết bên trong có ẩn tình gì không, để tránh ôm rắc rối vào người, tốt nhất đừng nên tự tiện nhúng tay vào”.
“Vậy được!”, Trần Quý Dương cảm thấy hơi tiếc muối, miệng lẩm bẩm: “Ta nghĩ mặc dù Trác bá phụ hay cáu giận với Trác Bất Phàm nhưng không giống người sẽ đánh con trai mình bị thương, có lẽ trong chuyện này thật sự có bí mật mà người ngoài không biết”.
Thích Vy nghe hắn ta nói cũng cảm thấy có hứng thú.
Dục Vương phủ.
Vừa về nhà, Thích Vy nói với Cổ quản gia: “Bảo người chuẩn bị nước nóng, Vương gia muốn tắm trước rồi mới ăn tối”.
“Hả?”, Cổ quản gia và Cơ Vấn Thiên cùng nhìn nàng.
Thích Vy nhìn vẻ mặt khó hiểu của Cơ Vấn Thiên thì hừ một tiếng: “Cả người toàn mùi son phấn, hôi muốn chết, không tắm sạch sẽ thì tối nay ngươi ăn ngủ một mình đi, không cho phép lên giường của ta”.
Lúc này Cơ Vấn Thiên mới hiểu ra nàng đang khó chịu cái gì, không khỏi bật cười.
Thế mà hắn còn tưởng chuyện trước đó đã qua rồi chứ, hóa ra là ghim hắn ở đây.
Cơ Vấn Thiên giơ tay áo lên ngửi: “Có mùi gì đâu, nàng ngửi nhầm rồi đấy”.
“Ngươi cố ý phải không?”, Thích Vy híp mắt không vui nói.
“Ha ha ha, ai biết Vương phi của ta lại đáng yêu như vậy, ta có thể nghĩ rằng nàng đang ghen không?”, Cơ Vấn Thiên hiếm khi vui vẻ tới bật cười thành tiếng như vậy, rõ ràng tâm trạng đang rất thoải mái nhưng để không chọc điện Thích Vy, hắn lập tức ngừng cười nữa trước khi nàng phản ứng lại: “Nàng yên tâm đi, ta hứa sẽ tắm rửa kỹ càng, không lưu lại mùi hương của kẻ khác trên người, mong đêm nay Vương phi chớ để ta phòng không gối chiếc”.
Thích Vy: Mẹ nó, gì mà phòng không gối chiếc chứ.
Mặc dù Cổ quản gia không biết nguyên nhân bên trong là gì nhưng thấy họ không giống đang cãi nhau thì bèn cho rằng đây chỉ là sở thích đánh yêu mắng yêu giữa hai người. Ông ta lẳng lặng ra ngoài bảo người đi chuẩn bị nước nóng tắm, tiện thể chuẩn bị bữa tối.
Trong khi Cơ Vấn Thiên tắm, Thích Vy đến phòng sách nhỏ thăm Thích Cẩm Dương. Cơ Vấn Thiên tắm xong cũng không cho người gọi hai mẹ con mà lại tìm Cổ quản gia hỏi thăm tình hình gần đây của nhà họ Trác, sau đó về thư phòng của hắn lấy vài thứ đã chuẩn bị trước đó.
Sau khi cả nhà ba người ăn xong cơm tối, lúc người hầu bưng một ít trái cây và trà đến, hắn mới lấy ra những thứ đã chuẩn bị, thật ra là một chồng khế đất.
“Cho ta à?”, Thích Vy ngờ vực nhìn một chút, nàng phát hiện, ngoài vài cửa hàng ở kinh thành hoặc các trấn xung quanh, còn có khế ước mua bán nhà của vài biệt viện, sơn trang có suối nước nóng, sơn trang nghỉ dưỡng mùa hè, ruộng đất,… cộng lại cũng có đến năm, sáu khế đất của mấy sơn trang không nhỏ, người sở hữu tất cả đều là nàng.
“Đây là cái gì? Quà xin lỗi à?”, cảm thấy không giống lắm.
Vừa nhìn đã biết đối phương chuẩn bị từ lâu rồi, không thể vì chuyện ngày hôm nay mà tạm thời thay đổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!