Tùy Đức không ngờ rằng hắn đến để cứu Tùy Hưng thế nhưng mà bản thân cũng phải mang tội. Hắn lúc này mới nhìn qua Từ Khải Tuyên sắc mặt y càng ngày càng đen lúc này y mới chậm rãi ban hắn hai mươi đại bản. Tùy Đức không còn cách nào hết liền trở nên nhún nhường, quỳ sụp xuống cầu xin Từ Khải Tuyên tha mạng, chẳng những thế còn công khai hối lộ
- Vương gia nếu người cứu con hạ quan, hạ quan sẽ tặng tất cả của cải của Tùy Gia, Tấn Vương Gia chỉ một lần này thôi, xin các vị đại nhân mắt nhắm mắt mở mắt cho qua một lần. Về nha hạ quan sẽ dạy bảo con mình, không để xảy ra lần sau nữa. Hắn là kẻ nối dõi duy nhất của Tùy gia, lo hương khói của dòng họ.
Liễu Khiêm nắm chặt tay thành nắm đấm gán giữ bình tĩnh để lên tiếng
- thế bốn mạng người đó thì sao?
Thúy Ngọc và Quách An cũng hơi kinh ngạc nhìn Liễu Khiêm. Tùy Đức trở nên nóng nảy
- ngươi dám xem trọng thường dân ngang hàng quý tộc?
Liễu Kim trầm mặc không nói nhưng tay hắn nắm thành quyền chỉ thiếu chút nữa mà muốn đấm Tùy Đức. Từ Khải Tuyên thấy vậy liền lên tiếng giải vây để hắn bình tĩnh lại nếu không hôm nay tại công đường có hai cái xác nữa thì phiền phức. Ai không biết lão thống lĩnh này tuy có tuổi nhưng tính tình thì nóng như lửa
- trong luật pháp của Sở Quốc thì vương tử phạm pháp xử tội như thứ dân. Ngươi đe doạ Liễu thống lĩnh bổn vương chưa nói gì nay lại uy hiếp Lục Phiến Môn, ngài nên nhớ bổn vương là nhi tử của đương kim thánh thượng về danh lợi chắc không cần ngài rồi. Lục Phiến Môn làm việc cho hoàng thượng nay ngày làm như vậy khác nào uy hiếp hoàng thượng.
Liễu Khiêm không muốn nhiều lời với hắn nữa cầm lấy lệnh bài chữ trên bàn quăng xuống đất, lạnh nhạt vang lên một tiếng.
- Trảm
Công đường lập tức trở nên tĩnh lặng, Tiêu Ân nhìn thi thể đầu lìa khỏi cổ bất giác cũng đưa tay lên sờ lấy cổ mình.
Tùy Đức đúng bên cạnh chỉ có thể hét lên ngăn cản trong vô vọng. Thúy Ngọc lấy tay che mắt Tiểu Bảo cũng vội quay người đi nép vào trong lòng Quách An.
Thăng đường vừa kết thúc Tiêu Ân liền thay lại y phục nữ nhi. Thân vận hồng y yêu thích, nhưng lại tiếp tục dùng dịch dung vì nổi trội quá cũng sẽ bị chết sớm. Vừa ra khỏi phòng đã thấy Thúy Ngọc đang đứng hành lễ tạ ơn với Liễu Khiêm và Tấn Vương. Vừa thấy nàng Thúy Ngọc cũng hơi bất ngời không ngờ người đi bên cạnh mình bấy lâu lại là một nữ tử và thân thế thật sự không hề nhỏ.
- Tiêu cô nương, tạ ơn cứu mạng của cô nương. Nếu có cơ hội tiểu nữ ắt sẽ báo đáp.
- Nếu không có Tùy Hưng hai người đã sớm kết hôn rồi, lần này khi về thì nên mau chóng kết hôn và sinh một hài tử là đã đền ơn ta lắm rồi.
- Tiêu cô nương là người đưa thuốc cho ta vào đêm đó đúng không? Thật nếu không có thuốc của cô nương ta đã sớm theo đoàn tụ ông bà rồi.
Nói xong Quách An còn muốn quỳ gối xuống hành lễ với nàng, Tiêu Ân vội dùng kiếm gõ nhẹ vào đầu gối khiến y không thể quỳ.
- Đừng, đừng quỳ, chỉ là tiện đường thôi, là tiện đường thôi.
Nhóm của Quách An hành lễ rồi rời đi. Lúc này nàng mới chú ý đến Từ Khải Tuyên ánh mắt đang thâm sâu nhìn nàng.
- Vương gia mặt tiểu nữ dính gì sao?
- Chỉ thấy gương mặt của một tiểu hồ ly.
- Tiểu nữ hồ ly thì chắc ngài cũng là lão tâm cơ.
Tiêu Ân không muốn nói chuyện với hắn nữa cũng quay sang nhìn Liễu Khiêm
- Đại nhân, sao thế?
- Mạo muội hỏi một câu không biết cô nương hiện tại có dự định gì chưa?
- Tiểu nữ vẫn chưa
- Tư chất hơn người, khả năng quan sát và võ công không thua nam nhân cô nương thấy hứng thú với vị trí bổ khoái của Lục Phiến Môn không?
- Được. Nhưng ngày mai tiểu nữ xin nghỉ một ngày hôm khác sẽ đến phủ nha báo danh.
- Được. Ta sẽ gửi trước các quy tắc của Lục Phiến Môn cho cô nương xem qua.
Liễu Khiêm từ trên tay áo quan rộng thùng thình ấy lôi hai quyển quy tắc và quy định của bổ khoái đưa cho nàng. Tiêu Ân nhận lấy rồi dẹp vào tay nải rồi hành lễ mà rời đi. Từ Khải Tuyên đứng bên chỉ cười nhẹ Tiêu Ân vẫn chưa nghỉ đến làm bổ khoái là tiểu quan dưới trướng hắn rồi. Sau này xem bổn vương làm sao xử lý nàng.