Đến khi đám người của Tiêu Ân về tới phủ nha thì cũng đã giữa đêm. Nàng đi theo sau cùng bộ dáng voi cùng bực bội, Từ Khải Tuyên phải không ngừng kiềm chế nàng.
- Tiêu Ân theo ta vào trong ngự thư phòng gặp Tấn Vương.
Tiêu Ân giao đám nữ tử lại cho đám người của tri huyện và Lý Dũng.
- Mọi người chăm sóc các nàng cho thật kỹ đây là nhân chứng quan trọng cần mau lấy lời khai và cho điểm chỉ.
Hai người thấy nàng và vương gia trở về thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu Tấn Vương thật sự có việc gì ở huyện Ô Nhai thì bọn chúng thật khó nói chuyện với hoàng thượng.
Tiêu Ân bàn giao lại đám nữ nhân hoa hoa bướm bướm kia cũng nhanh chân chạy lên trước hỏi thăm Từ Khải Tuyên nhưng hắn lại né tránh không để nàng xem, Tiêu Ân không muốn nói nữa trực tiếp nắm lấy tay hắn kéo hắn một mạch về phòng của nàng nghỉ ngơi.
- Lão Tam, lưng của ngài...
- Không sao, chỉ ngoài da thôi.
- Không được, ngài mau theo thuộc hạ
Hai bóng người rời đi để lại sau lưng cả đoàn người há hốc mồm kinh ngạc, Lý Dũng và tri huyện cằm lập tức rơi xuống, còn đám nữ nhân lại nhìn bọn họ ghen tức.
- Tiêu....Tiêu bổ khoái vừa gọi Lão Tam.
- Vương....vương gia cũng để mặc nàng ta kéo đi như vậy.
Tiêu Ân một mạch kéo nam tử về phòng, vừa vào trong phòng, nàng liền để hắn ngồi xuống giường còn bản thân chạy nhanh lại chiếc tủ nhỏ gần giường. Từ trong tủ Tiêu Ân lấy ra một số dụng cụ băng bó và cầm máu cơ bản. Nàng dựa theo tủ thuốc y tế gia đình ở thời hiện đại mà làm ra tủ thuốc này. Tiêu Ân đứng nhìn Từ Khải Tuyên đang ngồi trên giường nhanh chóng lên tiếng.
- Vương gia, ngài cởi ra đi.
- Ha...hả ....
Từ Khải Tuyên còn đang kinh ngạc, thì thấy Tiêu Ân như hổ đang chực chờ lao vào con mồi. Hắn nhanh tay bắt lấy ma trảo của nàng ho khan vài tiếng.
- Tiêu bổ khoái, bản vương không sao.
- Không được, ngài như vậy thuộc hạ khó bề ăn nói với hoàng thượng, ngài mau cởi ra đi, nếu không thuộc hạ sẽ thay ngài động thủ.
- Được, được, ta cởi.
Hắn lần lượt cởi xuống ngoại bào, trung y và lớp áo nội y sau cùng. Tiêu Ân ra sau lưng hắn nhìn vài lần cơ ngực săn chắc màu da đồng mạnh mẽ, miệng nàng không ngừng lẩm bẩm.
- Cũng đâu phải lần đầu ngại ngùng gì chứ?
- Không phải lần đầu? Tiêu bổ khoái, cô cởi y phục của ta bao giờ.
- Là lần ta may vết thương cho ngài. ở thượng nguồn sông.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!