Tốc độ của Ám Vô Tà vô cùng khủng khiếp, chỉ thấy một bóng đen lao vút qua giữa không trung, sau đó vung nắm tay, hùng hổ đấm mạnh về phía Lâm Phong!
Với những kẻ sở hữu huyết mạch Thần tộc như họ, cơ thể bẩm sinh đã mạnh vô địch rồi. Hắn ta cứ tưởng sẽ phát huy được tối đa ưu thế của bản thân khi đánh giáp lá cà Lâm Phong, nhưng đối diện với đòn tấn công đầy mạnh bạo này, Lâm Phong còn chẳng thèm quay đầu lại, nhẹ nhàng giơ tay phải lên, bắt lấy cú đấm của hắn ta, bất kể hắn ta có giãy giụa mạnh cỡ nào cũng vô ích
Cùng lúc đó, tay trái Lâm Phong lôi ra một quả tim hắc ám, còn tham lam vươn đầu lưỡi liếm mép.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt tại đây nổi hết da gà, ớn lạnh sống lưng.
Sao trên đời lại tồn tại một kẻ trái ngược với lẽ thường tới vậy chứ? Một tay đỡ đòn của Ám Vô Tà, tay kia tiếp tục công tác moi tim, đáng sợ nhất là thái độ dửng dưng đó của anh, không còn nghi ngờ gì nữa, từ nãy đến giờ anh chỉ đang chơi đùa với họ mà thôi, chứ thật ra người của Ám Duệ Thần Tộc còn chẳng đáng lọt vào mắt anh.
"Lâm Phong, chớ vội xem thường tao!" Ám Vô Tà quát khẽ một câu, sau đó thình lình lấy ra một lá cờ lệnh màu đen.
Bên trên lá cờ bao trùm một tầng sương đen, sức mạnh hắc ám mờ áo cứ lập loè như sấm sét, ánh lên hào quang ma mị, thoạt nhìn vừa khiến con người ta thấy sợ, vừa trông kỳ quái đến lạ.
"Hửm? Pháp bảo hạ phẩm!" Lâm Phong híp mắt đánh giá.
Từ khi xuống núi tới nay, ngoài cực phẩm linh bảo Chiêu Hồn Phiên được Ngũ sư huynh sử dụng để thu gom tàn hồn của Lục sư huynh lúc trước ra thì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một thứ trên cấp linh khí đấy!
Hiện tại, các loại vũ khí được phân chia theo thứ tự pháp khí, linh khí, pháp bảo, linh bảo ...
Dù có là Tu chân giới thời thượng cổ, một món pháp bảo hạ phẩm cũng đã thuộc dạng hiếm có, dẫn tới nó cực kỳ quý báu, mức giá của nó trong các hội đấu giá thường phải từ một triệu linh thạch đổ lên.
"Lâm Phong, đi chết đi!" Ám Vô Tà trưng ra bộ mặt dữ tợn, điều khiển lệnh kỳ đen ngòm phóng thích sức mạnh có tính hủy diệt! Uy lực của đòn này đã vô hạn tiếp cận với Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ!
Lâm Phong không trở tay đón đỡ, mà quyết định dùng chính cơ thể của mình, cố gắng ngăn chặn một chiêu này.
"Âm!"
Năng lượng cuồn cuộn đập mạnh vào lồng ngực Lâm Phong, đánh anh bay ra ngoài tận vài trăm mét, sau đó đụng cái rầm vào một ngọn núi nhỏ!
Chỉ trong nháy mắt, cả một ngọn núi rung lên bần bật, tro bụi bay tứ tung khắp bốn phía.
Nhìn thay canh nay, sac mat đám nguoi Kim Myeong xam xịt như tro tàn! Kim So Ah không kiềm được mà giơ tay che miệng, trong đôi mắt xinh đẹp như phủ kín một tầng hơi nước.
Bại ... bị đánh bại rồi sao?
Lâm Phong mạnh như vậy mà còn chẳng phải đối thủ của Ám Vô Tà, nhoáng cái đã bị một đòn đánh bay ra ngoài! Dựa theo tình hình trước mắt, dù may mắn không chết thì có lẽ cũng bị thương nặng mất.
"Lâm Phong ơi là Lâm Phong, đây chính là kết cục của kẻ dám đắc tội Ám Duệ Thần Tộc đấy! Thần tộc của tao đã tồn tại sừng sững trên thế gian này tận mấy nghìn năm, đến cả đại nạn thượng cổ cũng không diệt trừ được bọn tao, chỉ bằng một tu giả Nguyên Anh kỳ nho nhỏ như mày mà cũng dám vênh mặt hếch hàm trước tao ư?" Rõ ràng biểu cảm trên mặt Ám Vô Tà vô cùng bình thản, nhưng miệng lại thốt ra những lời vô cùng ngạo mạn!
Lệnh kỳ màu đen lơ lửng trên đầu hắn ta, gió nhẹ khẽ khàng lướt qua, thổi vạt áo hắn ta bay phấp phới, khiến hắn ta thoạt nhìn cứ như ma thần hạ phàm!
Đúng lúc này ...
"Âm!"
Từ trong ngọn núi chợt xuất hiện một bóng người lao vọt ra như tên bắn.
Ám Vô Tà bất ngờ không phản ứng kịp, nhoáng cái đã bị đẩy lùi ra sau, cuối cùng bị Lâm Phong bóp cổ ấn chặt vào vách đá dựng đứng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!