"Lâm Phong, có phải anh thấy mình giết được mấy con chó con mèo là cho rằng mình vô cùng lợi hại, vô cùng tài năng không?"
Mặt Thiên Thần lạnh như tiền, sát ý không kiềm nén được lập tức tuôn trào ra khỏi cơ thể, khiến nhiệt độ trong sân rớt xuống dưới không!
'Đúng, tôi tài giỏi như vậy đấy!" Lâm Phong bình thản đáp, sau đó bất ngờ vung tay quăng cho Thiên Thần một cái tát.
'Ái chà." Tô Văn Tường và Tô Vũ Tình xuýt xoa. Một tát này của Lâm Phong là chiêu tấn công quần thể, lỡ chẳng may Thiên Thần không đỡ được, vậy hai người họ sẽ phải chôn cùng.
Có điều đối diện với đòn tấn công của anh, trông Thiên Thần vẫn bình tĩnh như không, chẳng thèm nhúc nhích. Mãi đến khi bàn tay của Lâm Phong áp sát lại gần, quanh người anh ta thình lình xuất hiện một cái lồng bảo vệ nửa trong suốt.
"Bốp!"
Bàn tay và lồng bảo vệ va chạm mạnh vào nhau, dẫn tới cái lồng lõm vào cả một khúc, nhưng sau tất cả mọi thứ lại lắng xuống, tĩnh lặng tựa như ban đầu!
Năng lượng ẩn chứa trong một tát xem chừng tùy ý đó của Lâm Phong đã bị cái lồng bảo vệ đó hấp thu toàn bộ, không rơi rớt lại chút gì.
"Hửm?" Thấy vậy, Lâm Phong hơi híp mắt.
Chắc chắn Thiên Thần có mang theo pháp khí phòng ngự trên người, cái lồng bảo vệ ban nãy hẳn là do pháp khí tự động phóng ra để bảo vệ chủ nhân!
'Lâm Phong, anh chẳng qua chỉ là một tu giả Nguyên Anh kỳ, nếu không phải vì nhiều nguyên nhân khác, tôi đã tiện tay bóp chết anh từ lâu rồi.
Nhưng nếu anh đã muốn chơi, vậy tôi sẽ chơi với anh! Có bản lĩnh thì tới đây, tôi sẽ cho anh thấy cường giả chân chính là như thế nào!"
Thiên Thần liên tục buông lời nhục mạ, sau đó bất ngờ hất Tô Văn Tường và Tô Vũ Tình trong tay sang một bên, cả người hóa thành một luồng sáng bay vọt lên bầu trời.
Lúc này, Tô Vũ Tình và Tô Văn Tường ngã sóng xoài ra đất, há to miệng thở dốc liên hồi. Nghiêm trọng nhất là Tô Vũ Tình, bởi thuốc đã ngấm vào mạch máu. Hai mắt cô ta dần trở nên mơ màng, vô thức lẩm bẩm: "Nóng ... nóng quá!"
"Lâm ... Lâm Phong, có lẽ Vũ Tình đã bị ép uống loại thuốc đó rồi, giờ chỉ có cậu mới cứu được nó thôi." Tô Văn Tường vội vàng nói.
Nhìn thôi cũng biết chỉ có cách điều hòa âm dương mới hóa giải được tình trạng hiện tại của Tô Vũ Tình, thế nên thay vì để người khác chiếm lợi, chi bằng đẩy cho Lâm Phong!
Với cả lão cảm thấy, nếu có thể lôi kéo được một thiên tài như Lâm Phong trở thành cháu rể của mình thì nhất định là lời to!
"Mơ đi!" Lâm Phong lạnh lùng phun ra hai chữ, sau đó hóa thành luồng sáng đuổi theo Thiên Thần.
Với anh mà nói, dù phụ nữ có đẹp tới đâu cũng không tài nào hấp dẫn bằng một tu giả Xuất Khiếu Cảnh. Về phần mục đích khi thay đổi chiến trường của Thiên Thần, kỳ thật cũng khá dễ đoán, nhất định là vì sợ sẽ phá hủy nơi này.
***
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!