“Phái Thiên Cơ xuất hiện, không thể nghi ngờ sẽ mang đến phiền toái cho chúng ta.”
Phái Thiên Cơ cùng cửu Huyền Môn vốn có ân oán đời đời, đoạn thời gian gần đây, phái Thiên Cơ ở Dương Thành càng thêm tổn hại vài võ đạo tông sư, những thứ này đều có liên quan đến sở Trần, cường giả phái Thiên Cơ một khi cùng Sở Trần gặp mặt, tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha anh.
“Trong bộ sưu tập của Ngải Nhĩ Mạc Tháp, cũng có thứ mà phái Thiên Cơ nhìn trúng?” Giang Ánh Đào thần sắc cũng ngưng trọng vài phần, nhiệm vụ chuyến đi này của bọn họ là bắt đạo tặc Hỏa Yến, nhưng hiện tại ngay cả hành tung của đạo tặc Hỏa Yến cũng không có phát hiện, lại xuất hiện thêm một phái Thiên Cơ cùng với kỳ môn trận pháp thần bí.
Điều này chắc chắn làm tăng độ khó cho nhiệm vụ của họ.
“Chờ một chút…” Trong đầu Giang Ánh Đào bỗng nhiên hiện lên một suy nghĩ trong đầu, vẻ mặt nhanh chóng ngưng đọng lại, giương mắt nhìn sở Trần: “Anh nói xem… tối hôm qua anh nhìn thấy cường giả phái Thiên Cơ thần bí kia… có thể là đạo tặc Hỏa Yến hay không!”
Lời vừa dứt, Sở Trần ngây ngẩn cả người.
Anh không bao giờ nghĩ về điều này.
Dù sao phái Thiên Cơ là thù địch của anh, mà đạo tặc Hỏa Yến, từ trình độ nào đó, Sở Trần bội phục cách làm của vị hiệp đạo này.
Trộm cũng có đạo.
Cuộc chiến nổi tiếng của hắn, tất cả đều là trộm cắp các tác phẩm thư họa Trung Quốc bị mất ở nước ngoài.
Tranh Ngũ Dương ở ngay trước mặt hắn, hắn cũng không mang đi, còn ngăn cản đạo tặc của tổ chức H.
Đây là ‘hiệp đạo’ mà dân gian ca ngợi.
Sở Trần trong đáy lòng rất khó liên kết vị hiệp đạo này cùng phái Thiên Cơ.
“Hẳn là…không phải chứ.” Sở Trần cũng không đủ sức lực, anh còn nghĩ đến một điểm khác, kí hiệu độc đáo của đạo tặc Hỏa Yến, ngọn lửa hình dạng chim én, mài tự nhiên mà thành, không thể bắt bẻ, nếu nắm giữ cơ quan thuật của phái Thiên Cơ đến cực hạn, cái này rất dễ dàng có thể làm
được.
Từ hiện trường gây án bình thường của đạo tặc Hỏa Yến, có rất nhiều tình huống không thể tưởng tượng nổi, nếu như nói đạo tặc Hỏa Yến là người trong kỳ môn, nắm giữ thủ đoạn kỳ môn, như vậy, tất cả có thể giải thích thông suốt.
Đêm qua người áo đen cùng mình đi nghiên cứu địa hình, chính là đạo tặc Hỏa Yến!
Tuy rằng nội tâm có chút kháng cự kết quả này, nhưng Sở Trần cảm giác, tỷ lệ quá lớn.
Chuông cửa vang lên.
Sở Trần mở cửa, thấy Giang Khúc Phong đứng ở ngoài cửa, điện thoại giơ lên một chút.
Sở Trần lập tức hiểu được, đóng cửa lại, sau đó quay đầu cầm lấy điện thoại đặt trên sô pha.
Tin tức của Giang Khúc Phong: “Cáp Duy chết rồi.”
Đồng tử Sở Trần đột nhiên co rụt lại, thốt ra: “Cáp Duy chết rồi?”
“Cái gì!” Giang Ánh Đào cũng kinh hãi,
không thể tin cái mình nghe được, ngơ ngác nhìn Sở Trần.
Sở Trần nghĩ tới cái gì, quay đầu lại mở cửa ra, Giang Khúc Phong đang gõ chữ.
“Phong ca, vào rồi nói sau.”
Giang Khúc Phong tiến vào, đồng thời tin nhắn cũng lần nữa gửi tới điện thoại của Sở Trần.
“Hiện trường cái chết có kí hiệu độc đáo của đạo tặc Hỏa Yến, đêm qua, đạo tặc Hỏa Yến lẻn vào trang viên của Ngải Nhĩ Mạc Tháp, giết chết Cáp Duy.” Giang Khúc Phong dừng một chút, sau đó bổ sung một tin: “Tin tức là một bảo mẫu của trang viên Ngải Nhĩ Mạc Tháp tiết lộ ra, sáng sớm cô ta đẩy phòng Cáp Duy ra làm vệ sinh, phát hiện Cáp Duy
ngã xuống đất, trên người đặt kí hiệu hỏa yến, còn có, trên vách tường còn để lại mấy chữ…”
Giang Khúc Phong gửi cho Sở Trần một bức ảnh.
Hiện trường cái chết của Cáp Duy.
Kí hiệu hỏa yến bắt mắt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!