Ánh mắt Triệu Huyền Phong đảo qua.
Hắn đã từng tới phòng bảo tàng này quá nhiều lần, rất nhanh liền biết được, trong phòng bảo tàng thiếu đi một bộ phận tranh chữ Trung Quốc mà Ngải Nhĩ Mạc Tháp thu thập được.
Quả nhiên là bút tích của đạo tặc Hỏa Yến.
Chỉ thích vẽ chữ.
Ngải Nhĩ Mạc Tháp hôn mê trên mặt đất, trên người hắn yên lặng rơi xuống một kí hiệu hỏa yến.
Triệu Huyền Phong đi tới, nhìn thoáng qua
Ngải Nhĩ Mạc Tháp đang hôn mê bất tỉnh, ngồi xổm xuống, đưa tay hướng cổ họng Ngải Nhĩ Mạc Tháp dò xét, ánh mắt đột nhiên lướt qua một đạo băng hàn lạnh lẽo quang mang, đột nhiên phát lực.
Ngải Nhĩ Mạc Tháp chết trong tình trạng hôn mê.
Triệu Huyền Phong đứng lên, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, nhìn kí hiệu hỏa yến trên người Ngải Nhĩ Mạc Tháp: “Cảm ơn.”
Triệu Huyền Phong ngẩng đầu lên, nhìn toàn bộ trân bảo xung quanh rực rỡ sắc màu phòng bảo tàng, ánh mắt lướt qua một đạo cuồng nhiệt, tài phú nơi này cao hơn rất nhiều so với tài phú hắn tích góp được năm năm ở bên cạnh Ngải Nhĩ Mạc Tháp.
“Cũng là thời điểm…về nước rồi.” Triệu Huyền Phong phảng phất đã quên bên ngoài còn có ‘Đạo tặc Hỏa Yến’, giờ phút này tâm tư của hắn hoàn toàn đang đặt trên các loại trân bảo có thể nói là phú khả địch quốc này.
Sở Trần dựa vào dự cảm của mình một đường vọt về phía trước, lực chú ý cũng thỉnh thoảng lưu tâm phía sau, nhưng ngoại trừ Giang Khúc Phong ra, cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.
Đạo tặc Hỏa Yến không thấy đâu, Triệu Huyền Phong cũng không có đi ra.
Trong lòng Sở Trần có một loại cảm giác quái dị.
Lúc này, phía trước truyền đến một chẩn động rất nhỏ.
Đạo tặc Hỏa Yến đang xuất trận!
Sở Trần đã sớm đoán được, đạo tặc Hỏa Yến có thể im hơi lặng tiếng lẻn vào trong phòng bảo tàng của Ngải Nhĩ Mạc Tháp,hơn nữa còn nắm giữ thuật cách không khống chế vật của phái Thiên Cơ, cô ta nhất định cũng tinh thông kỳ môn thuật.
Võ giả tầm thường không có khả năng dễ dàng thoát khỏi trói buộc của kỳ môn Kim Tỏa Trận.
Kim Tỏa Trận, đúng như tên gọi của nó, tác dụng lớn nhất của nó chính là một chữ ‘Tỏa’.
Nhưng mà tối nay đối mặt, một người là đạo tặc Hỏa Yến đương thời có uy danh hách hách, một người là thiếu chủ thiên hạ đệ nhất kỳ môn sỏ’ Trần.
Sở Trần rất nhanh đã tìm được địa điểm đạo tặc Hỏa Yến xuất trận, đây cũng coi như là một sơ hở của kỳ môn Kim Tỏa Trận này, sở Trần không tốn quá nhiều sức liền phá vỡ, sau đó ý bảo Giang Khúc Phong rời đi trước một bước.
Sở Trần vẻ mặt nghi hoặc quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Toàn bộ quá trình, lại bình tĩnh kỳ lạ.
Triệu Huyền Phong vừa rồi còn hùng hổ bức người đi đâu rồi?
Sở Trần thậm chí còn có loại kích động trở về tìm hắn…
vẫn là không chết…
Nếu Triệu Huyền Phong rời khỏi tòa đại trận này, anh cùng Giang Khúc Phong liên thủ mà nói, vẫn là cỏ cơ hội bắt hắn.
Nhanh chóng rời khỏi trang viên Ngải Nhĩ Mạc Tháp.
Sở Trần và Giang Khúc Phong hai mặt nhìn nhau.
Nhiệm vụ… thất bại.
“Ta nhìn thấy đạo tặc Hỏa Yến, cô ta cho ta cảm giác, thực lực còn ở trên ngươi.” Sở Trần sâu kín mở miệng, nhìn Giang Khúc Phong, phảng phất như đang nói, ngươi xác định thật sự còn tiếp tục nhiệm vụ bắt đạo tặc Hỏa Yến sao?
Giang Khúc Phong á khẩu không nói nên lời.
Một lúc lâu sau.
Giang Khúc Phong giương điện thoại của
mình một chút, dẫn đầu đi về phía trước một khoảng cách, sau đó bắt đầu nhắn tin cho Sở Trần.
Giang Khúc Phong: “Đạo tặc Hỏa Yến là nữ?”
Tại sao lại cố chấp vấn đề hỏi này.
Sở Trần vẫn là trả lời Giang Khúc Phong: “Đúng.”
Tin nhắn của Giang Khúc Phong rất nhanh lại tới: “Thu dọn một chút, chuẩn bị về nước, Giang Khúc Phong ta chưa bao giờ đối phó với phụ nữ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!