Tống Nhan nhìn Sở Trần với vẻ mặt khó hiểu.
“Được rồi, tôi sẽ đưa cho anh danh sách một số công ty đã phá sản và thất bại trong những năm gần đây.”
Tống Nhancảm thấy ở phương diện này mình có sự sâu sắc nhất định, lập tức đưa cho Sở Trần một vài ví dụ.
Sở Trần gật đầu lia lịa, cuối cùng vẫn luôn hỏi: “Chủ tịch công ty họ gì?”
Khóe miệng Tống Nhan khẽ co lại.
Chính xác thì Sở Trần đang quan tâm đến điều gì.
Họgì? Có liên quan gì đến sự phá sản của công ty không?
Hẳn là đang tính quẻ đi.
Tống Nhan đột nhiên tỉnh táo lại, thử thăm dò hỏi: “Anh đang tính cái gì vậy?”
Sở Trần đã nói trước mặt Tống Nhan hơn một lần rằng anh ta biết tướng thuật.
“Tối hôm qua khi đang ngủ, anh mơ thấy trong bán kính cách Tống Gia năm km,có họa sát thân.”
Sở Trần nghiêm túc nói, “Em nghĩ
kỹ xem, cách Tống Gia bán kính năm cây số, có nhà nào phú hào hoặc từng là phú hào không?”
Tống Nhan đảo mắt, “Khu vực của chúng ta là một trong những khu vực tập trung những phú hào lâu đời nhất ở Thiền Thành, vừa bước ra đường có thể bắt gặp rất nhiều người giàu, anh muốn tôi suy nghĩ thế nào?”
Sở Trần bất lực chỉ có thể ngả bài, “Phú hào họ Dương thì sao?”
“Họ Dương?”
Tống Nhan suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu, “Không có.”
Sở Trần sửng sốt, “Là không có, hay em chưa nghĩ ra?”
“ít nhất, trong bán kính năm cây số, tuyệt đối không có.”
Tống Nhan ngữ khí khẳng định.
Sở Trầnrơi vào trầm tư.
Lúc này, hắn có cảm giác mọi thứ về Dương Tiểu cẩn.het thảy đeu lả giả.
Gia thế của cô ấy, chú của cô ấy, v.v.
Mọi thứ đều là hư ảo.
Trong thế giới của Dương Tiểu Cẩn, thứ chân thực duy nhất, có lẽ là người bạn Tiêu Lãng này.
Nếu thật sự là như vậy, Sở Trần có lẽ có thế đoán được,cổ trên người của Dương Tiểu cẩn, đến tột cùng có lai lịch gì.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!