“Chỉ như vậy? ” Sở Trần thản nhiên hỏi ngược lại.
Khuôn mặt gián điệp tối sầm lại, nhìn chằm chằm Sở Trần, bước chân không biết lui về phía sau vài cái.
Ánh mắt Sờ Trần sắc bén, phảng phất như muốn nhìn thấu hắn.
“Anh nên biết, chúng tôi có đạo đức nghề nghiệp.” Gián điệp thầm nuốt nước miếng, che dấu bối rối trong lòng mình, trầm giọng nói: “Chuyện tôi vừa đáp ứng anh, đã là cực hạn có thể làm được.”
Sở Trần từng bước tới gần: “Ai mời anh đến theo dõi tôi? Mục đích của đối phương là gì, anh đã theo dõi tôi bao nhiêu ngày rồi? Đều chụp được cái gì rồi.”
Gián điệp không ngừng lui về phía sau, trong lúc bất chợt sau lưng truyền đến một trận cảm giác cứng rắn, đã đụng phải vách tường.
“Anh đã biết sự tồn tại của Ám Môn, nên hiểu rõ Ám Môn.” Gián điệp ngẩng đầu, bày ra sự quật cường cuối cùng: “Chúng tôi không có khả năng tiết lộ một chút tư liệu về chủ nhân, điểm này, chúng tôi đều được huấn luyện chuyên nghiệp.”
Sở Trần gật gật đầu: “Tôi hiểu.”
Gián điệp cũng không có buông lỏng, nhìn Sở Trần, tay Sở Trần chậm rãi bỏ vào trong túi áo, nắm đấm khẽ nắm lấy đồ vật bên trong ra, thanh âm nhẹ nhàng vang lên: “Anh có biết đây là cái gì không?”
Đồng tử của gián điệp co rụt lại, nhìn nắm đấm của Sở Trần, tuy rằng không nhìn thấy bên trong là cái gì, nhưng luôn cho hắn một loại cảm giác cực kỳ khủng bố.
Cả người gián điệp không tự chủ được toát ra nổi da gà.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!