“Tĩnh Nhi, chúng ta đi thôi.” Giang Ảnh Đào xoay người đi ra ngoài cửa.
Trần Chương Di quát lạnh: “Cô đứng lại, không nghe thấy lời vừa rồi sao?”
Giang Ánh Đào quay đầu lại, nở nụ cười: “Cô ra lệnh cho tôi? Có bản lĩnh cô cưỡng ép bắt giữ tôi a.”
Giang Ánh Đào xoay người đi ra ngoài.
“Đuổi theo.” Trần Chương Di hạ lệnh.
Người đàn ông lập tức cất bước đi ra ngoài, vừa đến cửa, trong lúc bất chợt một đạo lãnh quang đập vào mặt.
Người đàn ông dừng bước, một
thanh phi đao mỏng như cánh dế cắm vào khung cửa.
Trong nháy mắt này, người đàn ông có loại cảm giác sau lưng bị mồ hôi lạnh làm ướt, không tự chủ được run lên.
“Tồ 9 điều tra vụ án, các người không xứng chỉ tay năm ngón, không phục đi khiếu nại.”
Thanh âm của Giang Ánh Đào truyền về.
Vị trí Giang Ánh Đào quan sát chính là phương hướng bến tàu cùa tập đoán Thiên Nghiệp.
Nhưng bến tàu của tập đoàn Thiên Nghiệp tối nay, đặc biệt yên tĩnh.
Càng yên tĩnh, càng làm cho người ta có cảm giác gợn sóng ngầm.
Phía sau có tiếng bưởc chân truyền đến.
“Tổ 7 bên kia, trả lời như thế nào?” Giang Ánh Đào hỏi một câu.
Con ngươi Tư Đồ Tĩnh mang theo vẻ tức giận, còn có bất đăc dĩ.H Bọn họ vẫn là câu nói kia, Tiên Thiên võ giả của bọn họ tạm thời còn chưa tới, không có cách nào tùy tiện xông vào bến tàu
Thiên Nghiệp điều tra tin tức, mả dưới tỉnh huống không có tin tưc xác thực, chủng ta không có đủ lý do để cho đội đột kích hành động.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!