Mới chạy cả một đêm, vừa khát vừa mệt, mứt hoa quả ướp muối vừa vào miệng, lớp sương muối kia lập tức tràn đầy khoang miệng, mặn không chịu nổi, tôi cảm giác đầu lưỡi cũng tê rần rồi.
Thật sự là không ngon.
A Bảo lại ăn rất vui vẻ, thấy tôi ăn, cầm thêm một hạt đưa vào trong miệng tôi. Nhưng lại nhìn thấy Hà Ca ở bên cạnh, hơi ngượng ngùng, lại có chút luyến tiếc, đảo đảo hai lượt trong túi, tìm một hạt nhỏ đưa cho Hà Ca: “Hạt cao lương, ăn”
Hà Ca lập tức lộ ra vẻ mặt sợ hãi, nhưng A Bảo vô cùng nhiệt tình đối với người mình, đã cưỡng ép nhét vào trong miệng anh ta rồi.
“Hoa quả sự tôn làm” Hà Ca than thở, thấp giọng nói: “Thật ra là nhặt hoa quả rơi trên mặt đất, không phải là làm từ hoa quả chín cây”
Tôi đang nhai một hạt ô mai mơ, nghe thấy lời của Hà Ca, nhất thời cảm thấy mơ này càng chua hơn. Quay đầu nhìn Hà Ca: “Vấn Thiên Tông nghèo lắm à?” Tôi nhớ Ngưu Nhị nói, khắp núi đều là trái cây.
A Vấn là tông chủ của Vấn Thiên Tông? Lần trước lên trấn trên, pha trà, hấp bánh bao làm bữa ăn khuya cho chúng tôi, chăm sóc ông Hồ, dường như đều làm rất thành thạo.
Nhưng ăn mứt hoa quả, còn phải nhặt quả bị rơi trên mặt đất? Nghèo đến mức như vậy sao?”
“Nghèo thì nghèo đấy, nhưng cũng không nghèo đến như vậy.” Hà Ca hơi khó xử, chần chừ nhìn lên trên núi: “Chính là sự tôn hơi, nói thế nào đây nhỉ.."
Tôi không khỏi nhìn cách ăn mặc của Hà Ca, hình như lúc trước khi Trần Tân Bình dẫn người đến nhà tôi ầm ĩ đòi tiền, Hà Ca lập tức đưa ra sáu trăm triệu?
Hẳn phải là tương đối có tiền chứ nhỉ? Đang suy nghĩ thì nghe thấy trên đỉnh đầu có người nói: “Đang nói ta cái gì?”
Ngẩng đầu lên, chỉ thấy A Vấn mang theo Hà Cực, còn có một cặp nam nữ trẻ tuổi đứng trên một lá bùa cực lớn, nhẹ nhàng đáp xuống trước người chúng tôi. Hà Ca bị dọa sợ, lập tức nhìn tôi bằng ánh mắt khẩn cầu, lộc cộc đứng dậy, vội vàng nói: “Mới vừa rồi Xà quân đưa chúng con đến, con và... và Hà Duyệt đang thảo luận”
Sư tôn nói cái gì với Xà Quân, Xà quân vốn hùng hùng hổ hổ đi đến, sao lại đột nhiên trở nên dịu dàng tình cảm như vậy. Chắc chắn là sự tôn đã nói cái gì rồi, nhìn vào đại cục, khiến cho Xà quân hoàn toàn tỉnh ngộ” Hà Ca vội vàng chuyển từ đề tài vì sao tông chủ Vấn Thiên Tông muốn nhặt quả rơi trên mặt đất làm mứt hoa quả sang vấn đề đại cục, đồng thời còn không quên nịnh bợ.
Tôi nghe thấy lời Hà Ca, cũng tò mò A Vấn đã nói gì khiến Mặc Dạ đột nhiên từ tức giận chuyển sang thổ lộ, giống như cả người rắn đều rất dịu dàng nhã nhặn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!