Yêu Nghiệt vừa định nói đây là lần đầu tiên thì bỗng nghe thấy cô con gái hố cha của hắn vui vẻ cướp lời, “Vâng ạ!”
Đậu Đậu nghiến răng nghiến lợi, “Ba toàn để các con chơi như vậy à?”
Viên Viên vui vẻ, “Vâng ạ!”
Đậu Đậu hoàn toàn không muốn nói chuyện, đóng cửa lại, “Vậy các con tiếp tục chơi đi, mẹ đi ra ngoài để tỉnh táo một chút.”
Người cha thần kinh mang theo hai bé rắn, sớm muộn gì tất cả đều biến thành kẻ thần kinh hết!
Còn có cái đuôi to kia nữa, tha thứ cho cô đi, nghĩ tới bóng ma không thể xóa nhòa trong lòng khi còn nhỏ —— chính là cái đuôi như vậy, con rắn mà cô nhìn thấy khi còn bé kia có cùng mày với hắn. Cái miệng to như chậu máu mở ra, tất cả đều là mùi thịt thối!
Ký ức với mùi vị của con người còn cao hơn ký ức với hình ảnh rất nhiều, cô chỉ cần nghĩ tới cái mùi kia một cái thì sẽ run rẩy.
Yêu Nghiệt không dám ở lại phòng tắm, vội vã nhấc hai đứa nhóc ra tắm rửa kỳ cọ rồi đi ra ngoài ném một phát lên trên giường.
“Vợ...”
“Ọe!”
Đậu Đậu nôn khan một tiếng, thấy Yêu Nghiệt đến gần, vô ý thức lui về phía sau một bước.
Trái tim Yêu Nghiệt đau như bị kim đâm, nắm chặt tay của cô, “Em nhìn anh đi, anh không phải là con rắn mà em gặp khi còn bé đó. Con rắn kia là do Vân Tung biến ra để dọa em thôi.”
Không nên bỏ qua cho Vân Tung như vậy, chỉ để Hồ yêu gây họa cho đồ đệ của lão thì quả thật là tiện nghi cho lão quá!
Trong đầu Đậu Đậu bây giờ đều là mùi thịt thối, xua tay bảo hắn trước tiên đừng nên tới đây. Yêu Nghiệt không nghe, kéo tay cô lôi vào trong lòng, cúi đầu hôn lên. Trong phòng yên tĩnh lại, Viên Viên nâng quai hàm tò mò trợn to hai mắt nhìn, Biển Biển xách quần yếm của cô bé lên nhấc cô bé sang một bên, chỉ sợ cô bé sẽ học được cái gì đó rồi đi thực hành ở trên người Tên Ngốc. Nhưng đã chậm mất rồi, Viên Viên đã ghi nhớ vào trong cái đầu dưa nhỏ —— thì ra ngoại trừ gọi là chồng ra thì hôn nhẹ cũng có thể không tức giận nữa nha!
Lúc này Đậu Đậu đã đi ra từ trong bóng ma, vội vàng đẩy Yêu Nghiệt ra, “Các con vẫn còn ở đây đó!”
Yêu Nghiệt không để ý, “Có đúng là mùi thịt thối không?”
Đậu Đậu, “... Không phải.”
“Cái đó chắc không phải là mùi thịt thối đâu.”
“... Thế đó là cái gì?”
“Chắc là do lão già mất nết Vân Tung kia đã lâu không đánh răng nên mùi của hàm răng đó.” Bôi đen lão ta, nhất định phải bôi đen lão ta!
Đậu Đậu, “... Anh không cần nói nữa đâu.”
“Vì sao?”
Mí mắt Đậu Đậu run lên, “Anh nói như vậy em lại càng buồn nôn hơn.”
Yêu Nghiệt ngoan ngoãn ngậm miệng lại, nhưng Đậu Đậu vẫn cẩn thận suy nghĩ một chút, lời nói của Yêu Nghiệt có lí. Sư phụ dọa cô, chắc chắn không thể cố ý mua miếng thịt thối về để thả vào đó nhỉ?
Trên núi Đạo Vương luôn có đệ tử đi tuần tra núi, cho dù có người ném xác động vật chết thì sẽ có người đi tới báo động và đi chôn cất. Hơn nữa cô lớn như vậy rồi mà vẫn chưa từng thấy ông ấy đánh răng!
Cô đồng tình với sư thái Bạch Chỉ ba mươi giây.
Đậu Đậu vừa mới nghĩ như vậy thì Yêu Nghiệt lập tức có ý kiến hay, “Vợ à, lúc giao lưu của hội bắt yêu, để sư phụ em lêu lổng với Bạch Chỉ được không?”
“Hả?”
“Đến lúc đó, danh tiếng Đại tông sư hàng đầu của ông ta sẽ bị hủy, chỉ có thể làm một người theo khát vọng của bản thân. Còn những sư huynh đệ của em cũng sẽ không cần phải trốn tránh nữa, có thể quang minh chính đại nuôi hồ ly. Em cảm thấy thế nào?”
Trên mặt Yêu Nghiệt mang theo nụ cười xấu xa như một tên cáo già, nhưng lại cực kỳ có mị lực.
“Được.” Cô nghe thấy mình nói như thế, rồi đi đến gần hôn lên khóe môi của hắn.
Có lẽ cô trời sinh chính là một nữ ma đầu luôn hướng về phía bóng tối, không chống cự được loại sảng khoái khi âm thầm đùa giỡn này, lại càng không chống cự được một nam yêu quyến rũ như cây thuốc phiện thế này...