“Như dạng cô gái có gia thế không được tốt lắm, tố chất cá nhân lại nằm ở bậc trung, đối với nam sinh bình thường mà nói thì có chút khiêu chiến, nhưng tính khiêu chiến lại không quá lớn. Thuộc về loại hoa quả chỉ cần nhảy lên mấy cái là có thể hái được, không giống loại có thể nhìn nhưng không thể động như Lạc Thi Nhã.”
Đậu Đậu mở một công tác tư tưởng nhỏ, phục hồi tinh thần lại thấy vẻ mặt lo lắng của Sở Ngọc Bình thì không khỏi bắt đầu an ủi.
“Không sao đâu ạ, ai cũng không thể nói Trường Sinh là một chàng trai phổ thông. Anh ấy chỉ hơi chậm chạp một chút, cảm tình tới chậm một chút thôi mà!”
Trái tim treo lên tận cổ của Sở Ngọc Bình đã thả về trong ngực, vừa nãy nghe được Đậu Đậu nói như vậy, bà căn bản rất chướng mắt thể loại cô gái trẻ mà nam sinh thích như thế. Chả có chút ưu điểm nổi bất nào, loại người mà ai nhảy lên mấy cái đều có thể hái được thì làm sao có thể xứng với con trai của bà chứ?
Lý Thanh không giống thế, nhân phẩm tốt, tâm tính rất tốt, mặc dù mặt mũi không đẹp cho lắm nhưng lại cực kỳ dễ nhìn!
Đây là dáng vẻ nghiêm túc của vợ cả đó!
Khụ...
Nếu như Đậu Đậu biết bà nghĩ như vậy thì nhất định sẽ vỗ tay like một cái cho bà —— hay lắm, lời ca ngợi này, rất có sáng ý đấy.
Đáng tiếc, cô không biết, cô đang đờ ra nhìn dì Khương bưng chén nước đường đỏ ở đối diện kia.
Không phải chứ? Lại cho cô uống tro bùa à?
Cô không uống đâu!
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu không thèm nhìn lấy một cái, “Bụng tôi đã không đau nữa rồi, không muốn uống.”
Dì Khương vừa nghe thấy thế thì lập tức tận tình khuyên bảo, “Tiểu thư, cô vẫn nên uống đi, con gái đến tháng thì phải đặc biệt chú ý, nếu không sau này rất khó mang thai đó!”
Dì Khương vừa nói như vậy, Sở Ngọc Bình lập tức nói theo, “Đúng đúng đúng, vẫn nên uống đi, đã là người sắp phải kết hôn rồi, chú ý một chút thì không bao giờ là sai cả. Nhưng mà không cho phép con còn trẻ mà đã sinh con, ít nhất phải đợi đến khi tốt nghiệp đại học!”
Xong rồi như nghĩ đến gì đó, thì thấp giọng đến gần bên tai Đậu Đậu, “Con và cái người kia có dùng biện pháp an toàn không?”
Đại não Đậu Đậu nhất thời chuyển thành một đường cong, “Dạ?”
“Chậc, cái loại video này đã truyền lên mạng rồi, con đừng nói cho mẹ biết là các con không dùng biện pháp an toàn đấy nhé!”
Giọng nói của Sở Ngọc Bình bỗng cao lên, bà Cố vội vã xuống lầu chuẩn bị ăn cơm, tổ hợp học sinh giỏi vừa mới kết thúc học tập, còn có vị đàn ông trung niên xí nghiệp gia vừa mới xã giao xong đang đổi dép ở cửa chính, bốn khuôn mặt mờ mịt đồng loạt nhìn Đậu Đậu.
Đậu Đậu quả thật là muốn điên rồi, vừa nháy mắt ý bảo Sở Ngọc Bình đừng nói nữa vừa hận không thể lập tức tìm một lỗ trên đất để chui vào.
Nhưng mà Sở Ngọc Bình hoàn toàn không nhận được ánh mắt rút gân mà cô phóng đến, lại hỏi một câu, “Rốt cuộc các con có dùng biện pháp an toàn hay không hả?”