Sở Ngọc Bình rõ ràng đang rất nóng nảy, Đậu Đậu đỡ trán hoang mang trong gió, trong nháy mắt rất muốn ôm mặt khóc chạy ra ngoài.
Ôi chao ôi, mất mặt quá! Cái khuôn mặt già này của cô có thể không cần nữa rồi!
Nhưng mà lý trí của cô rất nhanh đã chiếm ưu thế, sợ Sở Ngọc Bình không có được đáp án thì sẽ hỏi lại lần nữa nên nhanh chóng thấp giọng nói, “Có… có dùng ạ!”
Sở Ngọc Bình lấy được đáp án như mong muốn, thỏa mãn ngồi xuống, “Thế còn được.”
Đậu Đậu, “...”
Sở Ngọc Bình chỉ là mẹ nuôi, nếu là mẹ ruột thì cô đã sớm đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với bà ấy rồi đó ok!
Có bà mẹ hố bé nào như thế không hả? Trước mặt nhiều người như vậy, hỏi lúc cô và Yêu Nghiệt xxx có sử dụng biện pháp an toàn hay không? Cái này có thích hợp không? Có hợp lý không hả?
Lén lút hỏi cũng được mà!
Không đúng, không được! Lén lút hỏi cũng làm tổn thương lòng tự trọng đó!
Một công dân Cửu Châu nhỏ bé có tam quan chính trực có IQ luôn online như cô, lẽ nào dáng dấp rất giống mấy đứa thiểu não không biết dùng biện pháp an toàn khi xxx lắm à?
Ôi trời ơi, mau cho một tia sét đến đây bổ cho cô một phát đi, cô không muốn chờ trong cái thể xác này nữa đâu!
Mặt mũi ném hết sạch rồi, cô còn ở trong cái vỏ bọc này làm gì nữa?
Vẻ mặt Đậu Đậu tràn đầy đau khổ, Sở Ngọc Bình lại không có chút tự giác nào, bà căn bản không biết bà đã làm gì. Vì bà đang đưa lưng về phía bốn người đang mang vẻ mặt mờ mịt.
Trong tổ bốn người đang mang vẻ mặt mờ mịt thì nhà xí nghiệp trung niên phục hồi tinh thần đầu tiên. Dù sao ông cũng là một người từng trải.
À, không đúng, bà Cố cũng là người từng trải, nhưng mà bà đối với chuyện này đã qua đến bốn năm mươi năm rồi, cho nên tạm thời không đáng kể.
Nói chung Cố Thanh Vân làm người từng trải nên phục hồi tinh thần lại trước, ho khan hai tiếng, làm bộ chưa từng xảy ra chuyện gì, “Nấu cơm xong chưa?”
Cố Thanh Vân vừa mới thốt ra lời kia, Đậu Đậu như nhặt được đại xá. Dì Khương nói câu làm xong rồi ạ, Đậu Đậu lập tức nhảy dựng từ trên ghế sofa lên nhanh như chớp chui vào phòng ăn nhỏ của Cố gia.
Trong tổ bốn người mang vẻ mặt mờ mịt có một người làm phản thì ngay sau đó một người từng trải khác cũng tuyên bố đầu hàng - Bà Cố làm bộ nghe không hiểu, đi xuống chuẩn bị rửa tay ăn cơm.
Kết quả là tổ bốn người mờ mịt chỉ còn dư lại Trường Sinh có giá trị nhan sắc cao chân dài vẻ mặt thuần lương and Lý Thanh nghiêm trang hoài nghi cuộc sống, cực kỳ muốn được yên tĩnh. Hai người vô ý thức nhìn đối phương, rồi lại cùng lúc quay đầu đi, đi về bàn ăn bên kia cùng nhau.
Lý Thanh đầu tiên là hối hận, không rõ tại sao mình lại vô ý thức nhìn Cố Trường Sinh. Sau đó cô nghĩ, ở đây có bốn người mờ mịt thì có hai người làm phản, cô nhìn Cố Trường Sinh một chút, chỉ vì xác định không phải là một mình cô đang khiếp sợ mà thôi!
Trước đây cô thật sự đã hiểu lầm Đậu Đậu, bây giờ cô phát hiện cô còn hiểu lầm cả Sở Ngọc Bình nữa! Đôi mẹ con nuôi này đều không phải là đèn đã càn dầu gì cả! Ở nhà và ở bên ngoài hoàn toàn là hai bộ mặt khác nhau đó! Nếu như không phải đến đây dạy bổ túc cho Trường Sinh thì cô còn không biết người phụ nữ sắt trong thương giới lại có một mặt ngây ngô đáng yêu như thế, không biết Đậu Đậu có thù tất báo ân oán rõ ràng thì ra lại là như vậy,
Cô bắt đầu hoài nghi có phải là mắt mình có vấn đề hay không?
Nếu như mắt không xảy ra vấn đề, vậy nhất định là lỗ tai đã xảy ra vấn đề! Nếu như lỗ tai không xảy ra vấn đề, vậy thì nhất định là EQ của cô có vấn đề!