Thứ vừa xuất hiện và muốn hại cô... thật sự là Ma tộc?
“Mẹ ơi, mẹ đau sao?” Thấy toàn thân Đậu Đậu đều run rẩy, Viên Viên khó hiểu hỏi.
Đậu Đậu áp chế khủng hoảng dưới đáy lòng, chỉ có thể lừa Viên Viên nói không có gì. Đứa bé không hiểu chuyện gì, thấy Đậu Đậu cười thì nhảy xuống khỏi người cô, cầm macaron màu sắc rực rỡ tiếp tục ăn.
Đậu Đậu không còn sinh lực nghĩ xem Đường Lưu Ly với Tô Thính Tuyết ra sao, cầm di động gọi Yêu Nghiệt, nói bốn chữ, “Tới đón bọn em.”
Nếu không phải Viên Viên ngửi thấy, vậy không phải cô và hai đứa nhỏ đều sẽ…
Không dám nghĩ nữa, tưởng tượng rồi lại hận không thể giết mình!
Bên này Đậu Đậu tâm phiền ý loạn, Yêu Nghiệt bên kia vừa nghe giọng cô đã biết có chuyện xảy ra. Mặc kệ có thể gây ra kinh động không, lập tức biến mất khỏi tàu lượn siêu tốc.
Nói ra thì hắn còn chưa từng cùng vợ ngồi tàu lượn siêu tốc đâu!
Nhưng không sao, quan trọng là… bây giờ hắn phải gặp cô!
Yêu Nghiệt vừa biến mất khỏi tàu lượn siêu tốc, lưu lại một thanh niên áo lam hầm hừ ôm cánh tay nghiến răng nghiến lợi, “Đồ phụ nữ xấu xa! Đồ phụ nữ xấu xa! Đồ phụ nữ xấu xa!”
Cậu nói xong, lắc đầu rồi cũng biến mất.
Để lại một đôi yêu nhau ở phía sau cùng hét chói tai, “Á… có quỷ!”
Hai tên gay chết tiệt phía trước cứ thế biến mất! Biến! Mất! Rồi!
Yêu Nghiệt vội vàng chạy đến rừng đào, thanh niên áo lam đang chạy liền biến thành trẻ con, “Cửu ca! Ca nói chuyện không giữ lời, ca nói muốn dẫn đệ đi chơi!”
Tuy rằng chơi không vui lắm, nhưng cậu không muốn chơi với việc Cửu ca không dẫn cậu đi chơi là hai chuyện khác nhau!
Yêu Nghiệt đương nhiên biết cậu tính khí trẻ con, vậy nên hoàn toàn không để ý đến cậu. Vì thế đứa trẻ chỉ có thể tự mình hờn dỗi, chạy một đường theo Yêu Nghiệt, không nhịn được, cẩn thận hỏi, “Đồ phụ nữ xấu xa kia gặp chuyện không may?”
“Ly Tử An, huynh nói với đệ lần nữa, cô ấy không phải phụ nữ xấu xa, cô ấy là người con gái của huynh! Cho nên nếu đệ không gọi là chị dâu thì cút cho huynh!”
Đứa trẻ, “… Dạ.”
Gọi chị dâu thì gọi chị dâu, cũng không mất miếng thịt nào.
Nhưng cậu nhất định sẽ chứng minh người phụ nữ xấu xa này chính là người phụ nữ xấu xa! Cho dù không chứng minh được thì cậu cũng sẽ đuổi cô khỏi Cửu ca!
Tiểu Thập quyết tâm, thấy đã đến nhà Đông Quách, nhìn thấy Đậu Đậu, tròng mắt cậu loạn chuyển một hồi, kêu, “Chị dâu!”
Mí mắt Đậu Đậu run lên, theo bản năng nghĩ nhất định có bẫy.
Nhưng mà không ai đánh người cười, cô cũng không thể chấp nhặt với trẻ con. Vì thế cô chỉ có thể ưỡn ngực ngẩng đầu, đáp lại, “Ừ.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thập nghẹn đến đỏ bừng, thở gấp nhỏ giọng nói, “Còn chưa kết hôn đâu!”
“Cậu nói gì?”
Yêu Nghiệt nâng tay, giữ bả vai đứa trẻ, “Đệ lặp lại lần nữa?”
Tiểu Thập không cam lòng trừng Đậu Đậu, sửa lại, “Tôi nói… hôm nay chị dâu thật đẹp. Còn... khụ, còn đáng yêu hơn tiên tử trước kia theo đuổi ca ca!”
Đậu Đậu giật khóe miệng, “Cảm ơn!”
Đáng yêu? Cô nhớ rõ trước kia cô từng nói, con gái không cao không đẹp không xuất sắc mới có thể bị nói đáng yêu. Giờ được lắm, phong thủy luân chuyển. Nhưng không sao, quan trọng là…
“Lão Cửu, anh mau xem bánh quy này đi!”