Hà Chính Trực quyết tâm, ngoan ngoãn đứng yên, hoàn toàn áp dụng phương châm của Đậu Đậu. Không gọi loạn không làm loạn không nhìn loạn, phải thật ngoan ngoãn!
Nhưng mà Diệp Tinh Thần hoàn toàn không hiểu ý tưởng về năng lượng tích cực khó có được của cô, còn tưởng rằng cô không muốn có quan hệ gì với anh để khiến người ta hiểu lầm nên mới đổi giọng gọi anh trai.
Hà Chính Trực đổi giọng gọi Tinh Thần là anh trai thì cả phòng 916 lâm vào sự trầm mặc quỷ dị. Nhưng mảnh trầm mặc này cũng không bao hàm bé đen mập không biết xem xét thời thế sắc mặt.
Cậu nghe thấy Hà Chính Trực hỏi quần áo của cậu mua ở đâu, lập tức kích động nói thật, “Da đó! Da rồng! Da của em! Chị thích không? Nếu thích em sẽ tặng chị! Đông ấm hạ mát, mặc rất thích!”
Hà Chính Trực, “...”
Tên Ngốc, “...”
Diệp Tinh Thần, “... Ha ha.”
Da đầu Lăng Đầu Thanh run lên, cuống quýt gọi điện thoại báo cáo, “Không tốt! Diệp Tinh Thần cười, anh ta cười ha ha! Tiểu nhân nhớ rõ phu nhân từng nói, sau mỗi từ ha ha là ẩn chứa hai từ ngu ngốc! Xem ra bọn họ muốn liều mạng ngươi chết ta sống rồi! Làm sao đây? Đại Vương, tiểu nhân nên làm gì?”
Yêu nghiệt, “… Ha ha là ý gì? Giấu hai chữ gì?”
Lúc đó Đậu Đậu đang cúi người thay quần áo liền cho con gái vừa mới tắm xong, nghe Yêu Nghiệt nói vậy, theo phản xạ có điều kiện nói ra hai chữ, “Ngu ngốc.”
Yêu Nghiệt muốn câm nín.
Đậu Đậu thay áo liền cho Viên Viên, vỗ mông nhỏ của bé đặt vào trong chăn. Sau đó bế con trai, vừa kéo khăn tắm ra thì tên nhóc lập tức kêu gào, “Con tự mặc, con tự mặc!”
Đậu Đậu thất vọng, “... Được rồi con tự mặc đi.”
Biển Biển tay chân vụng về thay quần áo, chân ngắn lạch bạch đi đến đầu giường, chui vào chăn, chỉ lộ ra cái trán.
Hai đứa nhỏ nằm trên giường, mở đôi mắt đen lúng liếng nhìn cô, làm tim cô mềm đến rối tinh rối mù, hận không thể sinh thêm mấy đứa đặt đầy giường.
Ừ, sinh mười hai đứa, đội bóng quốc gia xem chừng có hi vọng rồi!
Xem đi, kỳ thật cô rất yêu nước.
Đậu Đậu nhìn hai tác phẩm của mình thấy thật mĩ mãn, bên kia Yêu nghiệt đột nhiên bỏ điện thoại ra xa, “Ngăn lại, đừng để nó đánh chết người, ta sẽ qua bây giờ!”
Đậu Đậu, “... Sao vậy?”
“... Tiểu Thập đưa Hà Giai Y đến phòng 916, Diệp Tinh Thần tìm tới, giờ bọn họ đang lấy tính mạng ra đùa giỡn.”
“Vậy Diệp Tinh Trạch với Lăng Đầu Thanh đâu? Bọn họ không ngăn cản chút… sao?”
Đậu Đậu càng nói càng nhỏ lại, bởi vì cô ngẫm một chút liền thấy không có khả năng. Dù sao Tiểu Thập cũng là Thần Long ba nghìn năm tuổi. Một người phàm, một tên đạo sĩ bắt yêu gà mờ, một xà yêu còn chưa thành tinh được ba trăm năm, có thể ngăn được mới là lạ!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, “Tại sao? Sao đột nhiên lại liều mạng? Không phải lúc trước đã liều mạng một lần rồi sao? Hẳn là Tiểu Thập sẽ có chừng mực...”
Yêu Nghiệt nhịn không được cười ha ha, “Không đâu. Nó muốn đưa da cho Hà Giai Y, sau đó Diệp Tinh Thần cười nhạo nó, lại sau đó...”
“Vậy còn chờ gì nữa, đi mau!”
Lại sau đó?
Sau đó nhất định Tiểu Thập thẹn quá thành giận cố tình gây sự!
Tên nhóc kia rõ ràng là thích chị Hà!
Đậu Đậu nói xong liền ôm một đứa nhỏ, xong lại cảm thấy con gái ngủ có chút say, thuận tay nhét vào lòng Yêu Nghiệt, “Đi mau đi mau đi mau!”
Yêu nghiệt nhìn chằm chằm áo ngủ trên người cô một lát, đưa tay choàng lên một cái áo lông dày. Xác định cô kín từ đầu đến chân, thì lúc này mới kéo cô lập tức đến phòng 916.