Yêu Nghiệt đi vào giáo đường chờ trước, còn Đậu Đậu nắm tay Cố Thanh Vân đi vào.
Lão già mất nết nhìn mà nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ném Cố Thanh Vân vào thùng rác!
Ông mới là cha! Một ngày làm thầy cả đời làm cha, ông vất vả nuôi dưỡng cô lớn như vậy, cô thì hay rồi, ngày kết hôn lại nắm tay Cố Thanh Vân!
Lúc này Vân Tung đã quên, ông không đồng ý Đậu Đậu gả cho Yêu Nghiệt, ông đến hôn lễ cũng là lén lén lút lút... đã thế còn bị phát hiện!
Đậu Đậu không biết lão già mất nết đã tức chết, cô thấy tuy cô là con gái nuôi của Cố gia, nhưng vẫn gọi Cố Thanh Vân một tiếng cha. Cô kết hôn, Cố Thanh Vân chắc chắn đảm nhiệm vị trí này rồi. Chẳng lẽ lại mời Kim Phúc Lộc?
Cô với Kim gia đã sớm nước sông không phạm nước giếng! Về phần Kim Phúc Lộc, khụ, nghe nói sau khi Lý Sa Sa sinh non xong, ông cưới bà ta, hai người sống cũng không tệ lắm.
Trở lại chuyện chính, Đậu Đậu nắm tay Cố Thanh Vân vào giáo đường, Tiểu Thập cùng một cô bé có chút quen mắt cùng nhau xuống xe, hai đứa hôm nay làm phù rể phù dâu nhí. Cô bé kia nhìn rất đáng yêu, hơn bốn tuổi, mặc váy xòe dễ thương, mắt to da trắng, đi đường lắc lư lắc lư.
Đậu Đậu không rõ nhìn Yêu Nghiệt một cái, Yêu Nghiệt lắc đầu, hắn cũng không rõ. Làm phù rể phù dâu nhí đều phải là trẻ con trong nhà, cô không nhớ Cố gia có đứa bé như vậy...
“Cố gia không có, Thượng Quan gia có ~”
Thượng Quan Lăng Mạch đột nhiên mở miệng, vẻ mặt đắc ý!
Vì thế Đậu Đậu kết luận… Nhất định hôm qua cậu ta thức trắng đêm dạy xúc xắc với Tôn Miểu Miểu!
Nếu không Tôn Miểu Miểu cũng không ngồi trên mà cứ liếc mắt nhìn cậu ta, thuận tiện còn tặng mấy cái nháy mắt!
Tuy Tôn Miểu Miểu yêu thương nhung nhớ tự làm tự chịu, nhưng hoàn toàn không thể gạt bỏ chuyện cậu ta là tên cực phẩm xấu xa!
Một tên xấu xa như vậy, xúi giục cô hủy diệt thế giới chưa tính, thế mà còn nói cô xấu xa giống hắn.
Chuyện này thật không thể nhịn!
Đậu Đậu không thèm nhìn cậu ta, làm bộ căn bản không nghe cậu ta nói chuyện. Thượng Quan Lăng Mạch bị lơ, phù dâu nhí phía sau Đậu Đậu thấy cậu ta thì rất vui vẻ, “Anh ơi, anh ơi, em ở đây này!”
Thượng Quan Lăng Mạch sờ sờ đầu cô bé, “Ừ, anh thấy rồi, đi chậm chút, cẩn thận vấp váy ngã.”
“Tới rồi.”
Cô bé thấy Đậu Đậu đi vào giáo đường thì xoay người cầm váy Đậu Đậu… Tuy rằng Đậu Đậu mặc váy đuôi cá, làn váy cũng không cần cầm.
Dì Khương đứng sau giáo đường thấy vậy, lập tức đi lên giúp Đậu Đậu chỉnh làn váy, thuận tay dán lá bùa vào trong làn váy. Mắt Đậu Đậu chợt lóe, sâu xa nhìn dì Khương, nhìn đến mức dì Khương phát run. Dì Khương mau chóng đi ra, Đường Lưu Ly thấy dì Khương đắc thủ thì trong lòng đắc ý!
Kim Đậu Đậu dám để cô ta xấu mặt trước mọi người, hôm nay cô ta sẽ trả lại gấp bội!
Lúc cô ta xấu mặt là ở Niệm Nô Kiều, quần chúng ở đó cũng là những người bằng tuổi cô ta không có việc gì làm liền hóng hớt. Nhưng hôm nay thì khác, hôm nay Kim Đậu Đậu kết hôn, các nhân vật lớn ở Đế Đô đều đến đây. Xấu mặt trước một đám người này, Kim Đậu Đậu khẳng định thân bại danh liệt!
Hừ! Đây là kết cục do Kim Đậu Đậu đối nghịch với cô ta!
Đường Lưu Ly càng đắc ý, mỉm cười càng ngày càng tươi.
Đậu Đậu bình tĩnh nhìn cô ta một cái liền theo Cố Thanh Vân đi lên trước.