Sau đó quần chúng xem diễn liền phản ứng lại, một đám lập tức lấy điện thoại ra chụp.
Kim San cắn xong một phát liền rơi lệ, vừa cắn vừa gào khóc, “La Chính Hi, sao anh có thể bỏ em? Em chỉ còn anh...”
La Chính Hi cũng chẳng phải hạng tốt lành gì, hành động tiếp theo của gã đã chứng minh thế nào là vô liêm sỉ. Chẳng những bỏ mặc Kim San, còn dùng đôi mắt phát ra ánh sáng xanh mà nhìn Đậu Đậu.
Trước kia gã thật ngu xuẩn, sao lại chọn Kim San mà bỏ Đậu Đậu chứ? Kim San tuy đẹp, nhưng lại quá phổ thông. Chỉ có Kim Đậu Đậu dịu dàng lại lanh lợi, mới là người nên được quý trọng!
Đậu Đậu nhíu mày, bỗng nhiên có dự cảm xấu. Ánh mắt La Chính Hi…
Không phải cô lại chọc phải phiền phức chứ?
Quả nhiên, La Chính Hi nhìn chằm chằm cô một lúc, đột nhiên tình thánh nhập thân.
“Đậu Đậu, trước kia anh bị quỷ mê hoặc. Em giận anh cũng đúng thôi…”
Gã dừng một chút, dùng một ánh mắt đặc biệt hối hận nhìn Đậu Đậu, “Thực xin lỗi, anh không chăm sóc tốt cho em.”
Đậu Đậu quả thực muốn chửi bậy. Mẹ kiếp, còn cần gã ta chiếu cố à? Gã là cái thá gì! Cô đường đường là sư thúc xinh đẹp tuyệt trần của núi Đạo Vương, loại người bình thường này thấy cô thì đều phải đi đường vòng!
Bây giờ lại la la ó ó, chó mèo lại tưởng mình là nam thần?
Quả thực là chó!
Còn nữa, vừa rồi gã nói cái gì? Gã biết tất cả những chuyện Kim San đã làm với nguyên chủ?
Đậu Đậu hiểu được gì đó, không khỏi cười lạnh một tiếng, “Vậy bây giờ anh có ý gì? Bồi thường cho tôi?”
Tên xấu xa cũng không biết Đậu Đậu đã đổi hồn, còn tưởng cô vẫn là nguyên chủ ngốc nghếch kia-- À không, là ngốc xấu ngọt.
“Đậu Đậu, thực xin lỗi! Em hãy để cho anh được đền bù cho em đi được không? Chỉ cần em tha thứ cho anh, em bảo anh làm gì cũng được.”
Lời này của La Chính Hi quả thực rất kinh tởm.
Đậu Đậu giận dữ bật cười, “Thật sự làm gì cũng được sao?”
La Chính Hi gật gật đầu, vẻ mặt thâm tình, “Đúng vậy.”
Đậu Đậu nhìn Kim San, lại nhìn La Chính Hi giả vờ chính trực kia. Cô đảo tròng mắt rồi đột nhiên thở dài.
Mọi người bị thần biến chuyển ép đến phát điên rồi. Theo bọn họ thấy, Kim Đậu Đậu không dễ dàng gì mới chuyển mình, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội hạ nhục Kim San.
Nhìn bộ dạng thở dài của Kim Đậu Đậu, cô đương nhiên sẽ không tiếp tục nhục nhã Kim San như mọi người nghĩ. Bị tên xấu xa La Chính Hi nhắm vào là hạ thấp level biết không! Cô muốn xem em gái cắn chó, chứ không muốn rước thêm phiền phức. Cô muốn xem diễn, muốn xem kịch cẩu huyết.
Nói tới đây, Kim San cũng chẳng cho cô được tí động lực nào nữa. La Chính Hi cho cô ta một bạt tai đã làm cô ta tâm ý nguội lạnh rồi. Sức chiến đấu ít như vậy mà cũng không biết xấu hổ làm em gái?
Chẳng biết tôn trọng nghề nghiệp gì cả!
Lúc này, chỉ cần có chút đầu óc thì mặc kệ có thai hay không, cứ bám vào La Chính Hi trước rồi tính mới đúng chứ! Thật sự là ngu muốn chết!
Xem ra cô vẫn phải giúp một chút. Nếu không, vở kịch này sẽ không hay, không cẩu huyết…
Nghĩ một lát, Đậu Đậu lại thở dài, “Nếu anh thật sự muốn bồi thường cho tôi, vậy…”
Mắt La Chính Hi sáng ngời, “Vậy cái gì?”
Đậu Đậu bày vẻ mặt nhịn đau bỏ thứ mình thích, “Vậy… anh cưới San San đi.”
Quần chúng vẻ mặt hoang mang nhìn nhau— Ý gì vậy trời?
Em gái xấu xí lật mình trả thù tiểu tam đâu? Kịch bản cẩu huyết không gặp không về đâu? Phong cách thánh mẫu này là cái quỷ gì?