“Rốt cuộc từ khi nào mà thằng nhóc đó học được vậy? Trước đây cướp thịt của Viên Viên Biển Biển để ăn, cái bộ dạng ăn như hổ đói đó không giống như ăn thường xuyên, lại càng không giống biết nấu!”
Những lời này của Đậu Đậu vừa dứt, bản thân Yêu Nghiệt cũng sâu sắc nhận thức như vậy: “Ừ, em nói đúng. Cho nên… anh đi hỏi nó.”
Sau đó Yêu Nghiệt đã đi thật, ngồi trước mặt bé đen mập, mang dáng vẻ nghiêm trọng. Bé đen mập ăn hết sạch số cơm trong cả một cái nồi cơm điện, ngẩng đầu lên nhìn thấy sắc mặt Yêu Nghiệt nghiêm trọng, lắc lắc đầu nói, “Đệ không sao, đệ chờ được.”
“… Huynh không lo lắng cái đấy, huynh chỉ muốn hỏi là đệ học nấu cơm từ khi nào vậy?”
Bé đen mập đột nhiên không muốn nói chuyện nữa… Làm ơn! Cậu thất tình còn đang đau lòng đây này! Cửu ca của cậu hỏi vấn đề này là muốn chọc phá đến mức nào chứ?
Còn không lo lắng?
Huynh ấy là anh trai ruột của cậu sao?
Có điều việc cậu biết nấu cơm…
“Trưa hôm nay có xem qua hai cuốn sách dạy nấu ăn.”
“Cái gì?”
Người thất thanh la lên là Đậu Đậu, cô xỏ dép lê vào lạch bạch chạy đến, “Chỉ xem có hai cuốn sách dạy nấu ăn?”
Bé đen mập, “… Ba cuốn? Đệ cũng không nhớ lắm.”
Đậu Đậu không muốn nói chuyện, cô cảm thấy cô đúng là uổng công làm phụ nữ! Bé đen mập còn đang ở tuổi vị thành niên mà xem có hai ba cuốn sách dạy nấu ăn đã biết nấu cơm rồi!
Cô thì sao? Hai trăm năm… một món cơm xúc xích còn không làm ra hồn.
Thật là núi cao còn có núi cao hơn, đồ tốt còn có đồ tốt hơn mà…
Có điều nói đi cũng phải nói lại…
“Sao đệ lại nghĩ đến việc xem sách dạy nấu ăn vậy?”
Yêu Nghiệt hỏi thay lời của Đậu Đậu, bé đen mập ngay lập tức bày ra khuôn mặt ngay thẳng, “Nhạc phụ đại nhân nói chị Y Y không biết nấu cơm, cho nên đệ liền xem nó.”
Sau đó lại thở dài, “Haizz…”
Đậu Đậu, “… Không sao không sao, kiếp này không được chẳng phải vẫn còn kiếp sau hay sao? Hơn nữa em vẫn còn chưa đến tuổi trưởng thành, bây giờ quyến rũ chị ấy chẳng phải cũng sẽ bắt chị ấy phải sống như góa phụ hay sao?”
Bé đen mập bày ra vẻ mặt chính trực, “ Thứ đệ thích là con người chị ấy! Không phải là thể xác của chị ấy!”
Đậu Đậu vừa nghe xong liền ha ha cười, “Chị nói là nói chị ấy không phải em, chưa biết chừng chị ấy lại thích thể xác của em đấy.”
Lúc này bé đen mập liền không vui, “Chị dựa vào đâu mà nói như thế? Chị nào có phải chị ấy!”
“Dựa vào đâu? Dựa vào việc chị dâu của cậu đã là người từng trải!”
Đậu Đậu nói xong liền chết sững, ý thức được mình vừa lỡ lời, rón rén nhìn Yêu Nghiệt một cái.
Lời này… có nghĩa bóng mà!
Dựa vào tính cách của Lão Cửu nhà cô, nhất định là xuyên tạc ý của cô rồi!
Có điều ý của cô cũng không có gì để mà xuyên tạc cả, cô chính là có ý đó! Sao nào? Không được à?
Quả nhiên, Yêu Nghiệt vừa nghe xong, ngay lập tức cười đen tối, “Được lắm, cuối cùng vợ cũng đã chịu nói sự thật rồi đúng không? Được! Rất được! Vô cùng được! Đi đi đi, vấn đề này chúng ta lên giường nghiên cứu thảo luận một chút.”
Sau đó cũng không quan tâm đến người em còn chưa đủ tuổi trưởng thành vẫn đang đứng ở hiện trường, hai ba bước đi đến ôm lấy Đậu Đậu, lách mình biến mất khỏi nhà bếp, căn bản không cho Đậu Đậu một chút cơ hội giảo biện nào.
Hai người cứ thế mà lên giường nghiên cứu thảo luận về nhân sinh, để lại Tiểu Thập ngây thơ lương thiện lại có chút kiêu ngạo bạo lực mặt mày ngơ ngác.
Ta nói… những lời khi nãy của chị dâu là có ý gì thế?
Chị ấy là người từng trải, cho nên lời chị ấy nói khá đáng tin? Như vậy thì cậu bỏ lỡ mất chị Y Y một kiếp người là đúng rồi nhỉ?
Bé đen mập vừa nhét cơm vào miệng vừa nghĩ như vậy, sau đó nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên hiểu ra một cảnh tượng không thể nói với người khác.
Chị dâu là người đã từng trải, ý chính là chị ấy thích thể xác của anh trai cậu?
Ừm…
Cửu ca thật là đáng thương, thật đấy, thật sự!
Sau đó đứng dậy, tiếp tục lật tìm đồ có thể ăn ở trong nhà.
Còn về hai người kia đang lên giường nghiên cứu thảo luận về nhân sinh, không còn gì phải nghi ngờ nữa, lại nghiên cứu đến vấn đề sinh người rồi.