“Cũng tạm, không phải đói lắm, nhưng mà cũng không đủ sức chống đỡ mấy kiểu vận động kịch liệt, cho nên chúng ta nên ngủ đi thì hơn!”
Yêu Nghiệt, “… Thực ra anh muốn nói, nếu em đói thì anh úp mì cho em ăn*.”
* Từ úp mì và từ bên dưới đều là 下面.Đậu Đậu hiểu lầm ý của Yêu Nghiệt là: nếu em đói thì bên dưới của anh cho em ăn.
Đậu Đậu gần như muốn phát điên, “Im miệng! Ngủ đi!”
Ăn… ăn cái quái gì! Cô không phải là đói quá hóa điên đâu!
Hơn hơn cái thứ đó có thể ăn no được sao?
“Phụt!”
Yêu Nghiệt không nhịn được phì cười, hiểu rõ Đậu Đậu đã hiểu lầm thì cười đến rung hết người, “Vợ à, thực ra anh muốn nói là… trên tủ đồ dự trữ tròn bếp hình nhu còn mấy gói mì ăn liền. Tiểu Thập chưa ăn cũng không ngửi được mùi thức ăn nên may mắn thoát khỏi. Có điều, nếu em thực sự muốn ăn bên dưới của anh, vậy thì đến đi, có lẽ cũng khá no đấy.”
Lời của Yêu Nghiệt còn chưa dứt, biểu cảm của Đậu Đậu đã nứt toác từng thước từng phân một.
Bây giờ nhìn hắn nằm liệt trên giường làm ra vẻ tùy em ngắt lấy, nhẫn nhịn lại nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được, nhào lên phía trước làm một trận chân đá tay đấm.
Mẹ anh chứ! Đều tại tên Xà yêu chết tiệt này, nếu không phải cả ngày hắn điên cuồng bèm bẹp giở thủ đoạn trèo lên người cô thì cô sẽ nhơ nhuốc đến mức này sao? Đều là tại hắn tại hắn tại hắn!
Yêu Nghiệt lặng lẽ chịu những cú đấm như gãi ngứa của Đậu Đậu, đợi đến khi cô đánh xong, đánh đến mệt rồi thì vẫn quan tâm sự no ấm của cô một chút, “Ăn không? Anh đi nấu cho em.”
Đậu Đậu, “… Không ăn! Không đói! Ngủ đi!”
Tức đã đủ no rồi, cho dù trong lòng vẫn có một chút muốn ăn mì ăn liền thì cũng muốn kiên quyết nhẫn nhịn! Không thể chịu khuất phục trước thế lực gian ác được!
Đậu Đậu quyết tâm như vậy, quay người một cái, ném cho Yêu Nghiệt một bóng lưng “lạnh lùng”.
Yêu Nghiệt nhịn cười nhịn đến khổ sở, rướn lên hôn cổ cô một cái nói, “Vậy được thôi, dù sao đói một bữa cũng không sao. Ngủ ngon.”
Nói là ngủ ngon nhưng đôi tay cũng không nghỉ ngơi, đặt lên hai chiếc bánh bao thịt ngon lành hấp dẫn xoa xoa nắn nắn, xuôi theo thắt lưng, lại một mạch đi xuống dưới.
Đậu Đậu giữ tay của hắn lại, cắn răng cắn lợi, “Anh có ngủ không hả?”
“… Em ngủ đi, anh không làm ảnh hưởng đến em đâu.”
Đậu Đậu, “… Em tin anh mới có quỷ đó! Anh còn như thế nữa, em sẽ đi lấy quà của Thượng Quan Lăng Mạch đấy!”
Yêu Nghiệt, “…”
Sau đó hắn nhẹ nhàng thu tay lại, “Được thôi em ngủ đi, anh không động nữa.”
Quà của Thượng Quan Lăng Mạch tặng? Thượng Quan Lăng Mạch tặng mười miếng huyền thiết giặt quần áo! Phần đáng được chú ý là phần thiết kế, mặt trên ngoại trừ những gờ khía, lại còn có hạt nổi lên!
Quỳ lên nó một lần hai lần nhất định là xong luôn!
Người anh vợ này của hắn, tặng quà cũng khỏi phải nói là có dụng tâm thế nào…
Thế nhưng Đậu Đậu lại không nghĩ như vậy, cô cảm thấy cái tên Thượng Quan Lăng Mạch này đầu óc nhất định có vấn đề. Miếng huyền thiết to như thế lại bị anh ta chà đạp biến thành bàn giặt quần áo. Cứ trực tiếp tặng nguyên liệu gốc không được à? Mười miếng đó! Cả mười miếng đó! Có thể ngang bằng với một trăm miếng vật liệu bắt yêu của Lạc Lê rồi!
Ừ… Hôm khác có thời gian rảnh có thể tặng cho Trương Nhược Nam một miếng làm món quà tình bạn. Nhiều như vậy, Lão Cửu nhà cô nhất thời cũng chẳng quỳ được hết.
Đậu Đậu quyết định như vậy, quay người chìm vào giấc ngủ. Ngủ chưa được bao lâu, bụng đã bắt đầu ùng ục réo.
Một lúc, cô lại bắt đầu nằm mơ.
Lại là một vùng đất khô cằn…
Người phụ nữ trong giấc mơ vẫn còn ở đó, vẫn mơ hồ không rõ.
Đậu Đậu rất buồn bực, cô cảm thấy đây không phải là mơ, đây có lẽ là không gian quái vật mà tên Yêu Nghiệt không phát hiện ra được. Còn cô cũng chưa hề ngủ, chỉ là bởi vì các kiểu nguyên do mà bị lôi vào trong đó.
“Phi Nhi, bụng của con đang kêu kìa, đói rồi phải không?”