Lần này không phải chỉ tìm kiếm sự đồng cảm mà cô bé thực sự rất đau lòng, rất đau lòng.
Đậu Đậu thấy con gái yêu của mình như vậy, đau lòng đến như không chịu nổi, “Viên Viên, đừng khóc nữa, mẹ sẽ mua cho con, mua thêm một con giống y hệt, được không?”
“Giống y hệt?”
Cô bé giương đôi mắt đáng thương lên nhìn, trong mắt vẫn còn đọng lại nước. Đậu Đậu gật gật đầu, “Ừ, giống y hệt.”
Cô bé đáng thương dụi dụi mũi tỏ vẻ rất hài lòng, đang định gật đầu thì nghe thấy Biển Biển ở bên cạnh lạnh lùng nói, “Dù có giống thế nào cũng sẽ không thể là cái cũ được.”
Thế là kết quả đáng mừng, cô con gái mà Đậu Đậu sắp dỗ dành thành công lại òa lên khóc.
Lần này Đậu Đậu chỉ có thể tăng lượng không tăng giá, trong trường hợp không mua được đồ chơi giống y hệt như vậy, chỉ có thể dựa vào số lượng để nắm lấy phần thắng, “Hai đồ chơi mới nhé!”
Viên Viên bỗng nhiên im bặt, rất rõ ràng tỏ ý vui vẻ mãn nguyện với ý kiến bất thình lình xảy ra này, nhưng cô bẽ nghĩ ngợi một lúc, cơ hội khó kiếm, vậy nên giơ một bàn tay mập ra, tay ra dấu năm ngón, miệng lại nói thành “Ba cái!”
“OK!”
Biển Biển, “…”
Lão già mất nết, “…”
Yêu Nghiệt, “… Bây giờ là lúc để nói chuyện này sao?”
Sau đó bế Viên Viên dậy nhìn thẳng vào cô bé, “Viên Viên, đã nhìn rõ chưa? Thực sự là một con sâu à?”
Viên Viên gật đầu như gà mổ thóc, “Vâng vâng, con sâu, con sâu màu xanh.”
Ánh mắt Yêu Nghiệt lập tức thay đổi, đặt Viên Viên xuống, nắm lấy chân Đậu Đậu, “Anh thử xem có thể dụ nó ra được không.”
Đậu Đậu nghệt mặt, “Anh thật sự tin lời của Viên Viên nói à?”
Nhiễu Lan Đằng có thể sinh ra sâu?
Vậy nếu muốn lấy ra há chẳng phải cần mua thuốc trừ sâu hay sao?
Như thế không khoa học chút nào!
Khụ, chờ chút, nếu có sâu, vậy thì có phải sẽ chứng minh sâu sẽ ăn Nhiễu Lan Đằng không, nếu con sâu ăn hết Nhiễu Lan Đằng, vậy thì cô sẽ không cần thành ma nữa?
Đậu Đậu ôm cái suy nghĩ may mắn đó nhìn Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt bỗng lặng người, bàn tay nắm mắt cá chân cô đột nhiên siết chặt lại.
Lời của vợ hắn cũng không phải hoàn toàn không có chút đạo lý nào.
Nếu con sâu này có thể ăn sạch Nhiễu Lan Đằng, vậy thì bất luận nó là sâu hại hay sâu có lợi thì đối với bọn họ mà nói đều có lợi.
Chỉ sợ nó ăn sạch Nhiễu Lan Đằng rồi vẫn không đủ, mà sẽ còn tiếp tục gây hại cho cơ thể của vợ, đến lúc đó sẽ thành được một mất mười.
Điều quan trọng nhất là nguồn gốc con sâu này không rõ ràng, nó đến bằng cách nào, đến từ lúc nào, thứ gì đã đưa nó đến, bọn họ đều không rõ.
Trong trường hợp này, sao hắn dám lấy sinh mạng của vợ ra để mạo hiểm chứ?
Nghĩ đến đây, Yêu Nghiệt lấy điện thoại ra định gọi cho Thượng Quan Lăng Mạch. Không ngờ điện thoại còn chưa gọi đi, đã có một cuộc điện thoại không rõ địa chỉ không rõ tên tuổi dồn dập gọi đến.
Yêu Nghiệt nhìn chằm chằm điện thoại sững người một giây, chắc chắn rằng bản thân đã ngửi thấy quỷ khí, lập tức đi ra ngoài nghe điện thoại, “Alo? Vạn Tu Viễn?”
“Ừ, là tôi.”
Vạn Tu Viễn cầm điện thoại, tựa người vào chiếc ghế dài đã được bọc một lớp da hổ, bộ quần áo sáng sủa trên người cũng đã sớm được thay thành đồng phục của địa phủ.
Trong sáu giới, ngoại trừ loài người thì quỷ là chủng tộc yếu nhất, cũng là chủng tộc gần gũi với loài người nhất, cũng là chủng tộc biết chỉnh đốn những thứ không đâu vào đâu nhất. Thời đại đang phát triển, thế giới đang thay đổi, thần tiên yêu tộc vẫn còn chưa giác ngộ mà mặc đồ cổ trang thì những công trình thiết bị hiện đại hóa ở địa phủ đã được phổ cập rộng rãi rồi. Suy cho cùng, người chết đi, thứ đầu tiên biến thành, chẳng phải là quỷ hay sao.
Trái lại là ma, nghìn năm cũng như một ngày đều không giao tiếp với thế giới bên ngoài, quý tộc còn được, mặc lụa là gấm vóc, không khác mấy so mới thần tiên, nhưng Ma tộc hạ đẳng sẽ chỉ…