“Ồ, anh vẫn muốn nghe à? Tôi không cần cút nữa hả?”
Vạn Tu Viễn cà lơ phất phơ, trên khuôn mặt không phân trống mái là điệu cười bỡn cợt, “Chậc chậc chậc, xem ra là tình yêu đích thực rồi.”
Yêu Nghiệt, “… Bớt nói mấy câu vớ vẩn đi! Nói trọng điểm.”
Vạn Tu Viễn, “…”
Sau đó gã ngắn gọn, đơn giản tóm lược một chút.
Thế nhưng cái đơn giản tóm lược này, nói xong cũng dùng mất một tiếng đồng hồ…
Phủ của Mạch tướng quân có hai vị phu nhân, một người là phu nhân Hoa Dung, một người là phu nhân Hoa Nguyệt. Phu nhân Hoa Dung là quý tộc chính cống, từ khi sinh ra đã có một Nhiễu Lan Đằng sáu lá. Vừa sinh ra chính là ma, không cần trải qua kiếp nạn, được cưng chiều từ nhỏ mà trưởng thành, sau đó được gả cho Mạch tướng quân làm vợ.
Mạch Phi không phải con gái của phu nhân Hoa Dung mà là con của Mạch tướng quân cùng với một Lô đỉnh bảy lá. Lô đỉnh bảy lá đó vốn dĩ là do Thánh Nữ Các cống tặng Ma quân. Không ngờ trong buổi yến tiệc, Mạch tướng quân uống say xông vào Ma cung, mượn rượu ra tay, làm nhục người ta trước Ma quân một bước.
Cách một tấm cửa, Ma quân nghe thấy âm thanh ân ái bên trong, tức giận đến mức gân xanh trên thái dương đều nổi cồm cộm.
Nhưng cuối cùng ông ta vẫn không nói gì cả, hất ống tay một cái rồi bỏ đi.
Vốn dĩ Ma quân muốn coi như sự việc này chưa từng xảy ra, không ngờ sau vài tháng, Lô đỉnh mang thai. Bất đắc dĩ, ông ta chỉ có thể khai ân thưởng bà ấy cho Mạch tướng quân.
Tại sao lại nói là bất đắc dĩ?
Bởi vì Ma tộc sinh con vốn dĩ đã là một chuyện không dễ dàng gì, một khi mang thai thì tuyệt đối không được bỏ đi.
Vậy ông ta giữ bà ấy lại còn có tác dụng gì nữa? Chỉ là để tu luyện à?
Đúng, nếp sống của Ma tộc rất thóang, quân thần có thể dùng chung một người phụ nữ, nhưng Ma tộc cũng không thóang đến nỗi để Hoàng thất phải thay thần tử nuôi con.
Cho nên, đối với một người vừa đương nhiệm như ông, đó là một nỗi sỉ nhục không lớn cũng không nhỏ.
Ông ta không muốn chịu nhục.
Nhưng Mạch gia vốn dĩ lớn mạnh, suốt bao nhiêu năm nay vẫn luôn là là trụ cột của Ma tộc. Nếu ông ta đơn phương độc mã thì cũng có thể giết Mạch tướng quân. Nhưng giết Mạch tướng quân xong thì sao? Mạch gia liệu có làm phản không? Đến lúc đó ông ta lấy một chọi mười liệu có thể thắng được sao?
Thế là Ma quân đem Lô đỉnh bảy lá thưởng cho Mạch tướng quân, ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng đối với chuyện này lại không vừa ý chút nào.
Mạch tướng quân sau khi tỉnh rượu mất đi lòng tín nhiệm của Ma quân, cả ngày nơm nớp lo sợ, chỉ trông mong Thánh Nữ Các nhanh chóng bồi dưỡng Lô đỉnh tốt hơn nữa để Ma quân vui vẻ một chút, quên đi việc làm đại nghịch bất đạo của ông ta đã làm.
Thế nhưng không hề có, kể từ sau Thiên Thiên, Thánh Nữ Các đã cả nghìn năm cũng không xuất hiện một Lô đỉnh bảy lá nào.
Sau đó, Thiên Thiên sinh cho ông một đứa con trai có Nhiễu Lan Đằng bảy lá. Nhưng vậy thì đã sao? Đó chẳng qua là bổ thêm lên đầu ông một nhát dao!
Mấy năm nay những đứa con của Ma quân vẫn chưa có ai có bảy lá!
Cho nên Mạch tướng quân đặt tên cho đứa trẻ là Mạch Lăng, sau đó không còn quan tâm đến nữa, mỗi này đều thấp thỏm không yên, đến cả việc đối xử với Thiên Thiên cũng không tốt. Ông ta muốn đối xử tốt, nhưng ông ta nào dám chứ?
Dùng Lô đỉnh bảy lá vốn dĩ thuộc về Ma quân để tu luyện, ông ta sống đã không dễ chịu gì rồi!
Cho nên ông ta càng ngày càng yêu thương phu nhân Hoa Dung, rất nhanh sau đó, phu nhân Hoa Dung có tin mừng. Trước đó, bà ta đã sinh cho ông một đứa con trai tên là Mạch Truy.
Bởi vì phu nhân Hoa Dung có tin mừng nên Mạch tướng quân bất đắc dĩ phải yêu thương những thê thiếp khác.