Kim Đậu Đậu không có ở đây, chẳng lẽ bảo bọn họ nhìn tạm đám dưa vẹo táo sứt của núi Vân Đài à?
Nam tu oán trách, bị mấy nữ tu của núi Vân Đài có dáng vẻ không tệ lắm, đặc biệt là Bạch Linh nghe được, lập tức đập bàn đứng lên, “Các người nói ai là dưa vẹo táo sứt hả?”
“Nói mấy người đấy thì sao nào?”
Một người can đảm không sợ chết đáp một tiếng, Bạch Tuyết cao ngạo lạnh lùng quét mắt qua, nam tu kia lập tức hì hì cười khan hai tiếng ngồi xuống, bày ra bộ dạng vừa rồi bản đại gia đây không nói gì cả tất cả đều là các người nghe nhầm thôi.
Thật ra nam tu có thể nhát gan như vậy, chủ yếu vẫn là đuối lý.
Mấy vị này của núi Vân Đài mặc dù không nói là nghiêng nước nghiêng thành thiên hạ vô song, nhưng cũng là người đẹp bậc nhất trên thế gian này rồi.
Nhưng ai bảo bọn họ đều nhìn thấy Kim Đậu Đậu rồi chứ?
Đậu Đậu hóng chuyện xong, không khỏi âm thầm cảm khái. Mặc dù bây giờ chị đây không ở giang hồ, nhưng giang hồ khắp nơi đều là truyền thuyết về chị đây!
Yêu Nghiệt, “...”
Hắn yên lặng đi tới bên chỗ Nhị sư huynh bưng đĩa nấm xào qua, yên lặng đặt ở trước mặt Đậu Đậu. Thật ra thì Huệ Chân cũng không muốn làm, nhưng Tên Ngốc hái cũng đã hái rồi, không xào thì thật sự là rất lãng phí. Lãng phí là không tốt, lãng phí là không đúng. Cho nên cho dù nấm không thơm nhưng anh ta cũng miễn cưỡng xào một nồi.
Chỉ có điều Huệ Chân không ngờ là anh ta nấu nhiều đồ ăn ngon nhiều món sở trường như vậy mọi người không thích ăn, lại cứ chăm chăm ăn nấm xào. Dọn cơm không bao lâu, nấm xào chỉ còn sót lại một đĩa cuối cùng thôi.
Đậu Đậu nhìn chằm chằm cái đĩa, thấy Yêu Nghiệt xoay người định ngồi xuống bên cạnh, cô vội vàng kéo ống tay áo của hắn nói, “Em sai rồi, thật sự, thật thật sự!”
Yêu Nghiệt ha ha cười lạnh một tiếng, rõ ràng là không chút cảm động. Lần này hắn tuyệt đối không thể nhượng bộ được, chuyện này liên quan đến tôn nghiêm đàn ông của hắn!
Mẹ kiếp, vợ hắn đã rời khỏi núi Đạo Vương lâu như vậy rồi, nhưng đám đạo sĩ bắt yêu nam này vẫn ngấp nghé đến vẻ đẹp của cô, thật sự là quá quá quá quá tức giận!
Vợ hắn là để cho người khác tùy tiện nhìn à?
Thấy Yêu Nghiệt làm hũ giấm lâu năm, Đậu Đậu nhún vai, mặc hắn đi. Dù sao cũng không phải lần đầu tiên cô ăn nấm rồi.
Khụ, đợi đã, tại sao cô lại thỏa hiệp nhanh như vậy? Khí tiết của cô, khí tiết của cô đâu?
“Đậu Đậu, Đậu Đậu? Sư thái hỏi con kìa, con đang nghĩ cái gì thế?”
Lão già mất nết đột nhiên mở miệng lôi lại sự chú ý của Đậu Đậu, Đậu Đậu chỉ đành ha ha cười khan hai tiếng, “Sư thái, thật xin lỗi người, có thể phiền người nói lại lần nữa không?”
Sư thái Bạch Chỉ nhìn chằm chằm vào mắt Đậu Đậu, rất lâu rất lâu sau mới nói, “Cô gái nhỏ, nếu như ta không nhìn sai thì cô mới chỉ là đạo sĩ bắt yêu Lục Anh, cô chắc chắn muốn thay Kim Đậu Đậu đấu với ta à? Kim Đậu Đậu đấu với ta, thắng cũng không dễ dàng đâu, huống hồ là cô?”
Đậu Đậu nghe thấy thế vội vàng ha ha, không nói gì cả, chỉ có một chữ, phục!