Quà cưới cái quỷ gì? Đã nhìn thấy ai tặng một rương lớn quà cưới gì đó chưa hả? Một ngày bảy cái cũng đủ cho Lão Cửu nhà cô dùng nửa năm rồi!
Đúng, không sai, quà Trương Nhược Nam tặng là cho Lão Cửu dùng.
BCS...
Đậu Đậu muốn yên tĩnh, nhưng Trương Nhược Nam lại cà lơ phất phơ khóac vai cô hạ thấp giọng nói, “Vậy khẳng định là dùng rồi. Thế nào hả? Bền chắc chứ? Tôi đặc biệt tìm người đặt làm đó, tuyệt đối bền chắc!”
Đậu Đậu không muốn nói chuyện, ha ha cười khan hai tiếng, dịch dịch mông ngồi cách xa cô ấy một chút. Nhưng ham muốn nói chuyện với cô của Trương Nhược Nam rất mạnh mẽ, cô dịch bao xa thì cô ấy cũng dịch theo.
Sư thái Bạch Chỉ nhìn rồi trừng mắt ngẩn ra, ý nghĩ muốn giới thiệu vợ cho Trương Nhược Nam lập tức chết từ trong trứng nước.
Thế này còn giới thiệu cái gì chứ? Rõ ràng như vậy còn cần giới thiệu à?
Sư thái Bạch Chỉ nhìn kỹ Đậu Đậu, cảm thấy cô miễn cưỡng coi như là khôn ngoan. Sau này gả cho Trương Nhược Nam rồi, cũng có thể yên phận làm một người vợ, không đến nỗi gây chia rẽ tình anh em giữa Nhược Nam và A Lê.
Đậu Đậu quả thật sắp khóc rồi!
Bị Trương Nhược Nam ép hỏi không còn cách nào, cô chỉ có thể ném đi khí tiết gật đầu thừa nhận, “Cũng… cũng coi như bền chắc.”
Trong ba cái có thể có một cái kiên trì được đến cuối cùng, so với nhà máy sản xuất phổ thông, chất lượng thật sự coi như không tệ rồi.
Trương Nhược Nam cười một cái, lập tức đẹp trai đến nỗi người người cùng căm phẫn. Yêu Nghiệt đang bế hai đứa bé đứng ở bên ngoài sân đấu lập tức ném ánh mắt hình viên đạn qua.
Mặc dù đối phương là một người phụ nữ, mặc dù đối phương thích tình địch của hắn. Nhưng mà chuyện trước kia ở Cục bắt yêu hắn vẫn nhớ! Trương Nhược Nam này ỷ vào mình là một người phụ nữ không biết đã ăn bao nhiêu đậu hũ của vợ hắn rồi!
Lại bắt đầu rồi lại bắt đầu rồi, tay để ở chỗ nào thế hả?
“Trương Nhược Nam!”
Yêu Nghiệt không nhịn được rống lên một tiếng, Trương Nhược Nam đê tiện nhướn mày với hắn, cái tay để trên vai Đậu Đậu trượt xuống, thuận tay nhéo mông Đậu Đậu một cái.
Lần này Yêu Nghiệt không thể nhịn được nữa, hắn ôm con xông lên xách Trương Nhược Nam, không nói hai lời ném sang bên cạnh, “Cút xéo!”
Trương Nhược Nam đột nhiên bị ném xuống đất, ai ui một tiếng, đứng lên sỉ vả hắn, “Anh anh anh, anh quá hẹp hòi rồi!”
Yêu Nghiệt hừ một tiếng, không lên tiếng, kéo Đậu Đậu đi xuống.
Hắn không muốn để cô ngồi ở khán đài nữa.
Vốn dĩ hắn cảm thấy để cho vợ ngồi ở khán đài thì có thể cách Lạc Lê xa một chút. Bây giờ Trương Nhược Nam cũng là nữ tu, cô ấy cũng lên khán đài ngồi! Đáng sợ hơn là cô ấy ỷ vào mình là phụ nữ mà động tay động chân với vợ hắn!
Hai cái hại chọn cái ít hại hơn, hắn vẫn quyết định dẫn vợ đi.
Đậu Đậu đột nhiên bị nhét một đứa bé đáng yêu vào lòng, sau đó bị Yêu Nghiệt kéo lên.