Lúc đó Lạc Lê đang xem thi đấu, ở trên sân đấu là Tiểu Đoan và Vô Ưu. Hai người này có thể đấu với nhau, nói trắng ra là cũng là một loại duyên phận.
Hai người trước kia từng tổ chức thành đoàn thể đánh BOSS, bây giờ đánh nhau cũng tương đối đặc sắc.
Đương nhiên, chuyện này chỉ có Lạc Lê cho rằng như vậy.
Trên thực tế, cũng bởi vì hai người từng tổ chức thành đoàn thể giết BOSS nên đánh nhau mới đặc sắc vô song như vậy ok! Oán niệm của Vô Ưu đối với Tiểu Đoan, không phải sâu như bình thường đâu!
Đối phó với đồng đội heo, Vô Ưu có thể lưu tình à? Chỉ một chữ thôi - Đánh!
Đậu Đậu xem mà cũng không nhịn được vỗ tay khen hay.
Ps: Bây giờ cô rảnh rỗi vỗ tay, bởi vì hai đứa bé nhà cô một đứa đang ngồi trên vai người đàn ông nhà cô, một đứa thì đang ở trong lòng người đàn ông nhà cô.
Trên thực tế người đàn ông nhà cô từ trước đến nay đều không nỡ để cô mang nặng quá mười phút, lần này có thể làm như vậy chính là vì ghen. Vừa thấy Trương Nhược Nam đi rồi, hắn lập tức xách Viên Viên béo mập như quả bóng trong tay cô lên vai mình.
Nhóc con vui vẻ sắp bay lên rồi, mặc quần bông mùa thu đóng bỉm ngồi trên cổ cha, nhìn vừa cao vừa xa.
Biển Biển ghen tị, nhưng nghĩ đến mình là nam tử hán, nó xụ miệng ra, dứt khoát giả vờ không nhìn thấy.
Tên Ngốc đứng ở bên cạnh, nhìn thấy anh vợ - khụ, cậu ta vẫn chưa biết đó là anh vợ của mình.
Tóm lại, cậu ta nhìn thấy Biển Biển có chút mất hứng, nên tương đối có mắt nhìn, “Sư thúc công, để con cõng Viên Viên cho, con cảm thấy con trai người cũng muốn ngồi cao chút để xem.”
Yêu Nghiệt ngẩn ra một chút, cúi đầu nhìn thấy sắc mặt con trai quả thật có chút thối hoắc hơn nữa càng ngày càng có khuynh hướng thối hoắc, hắn dứt khoát đưa Viên Viên trên cổ cho Tên Ngốc.
Nhưng mà hắn thật sự hiểu lầm rồi, sắc mặt con trai hắn thối, vốn dĩ là bởi vì không thể ngồi cao chút mà xem thi đấu, nhưng Tên Ngốc mở miệng đòi Viên Viên mới là nguyên nhân khiến cho sắc mặt nó càng ngày càng thối biết không hả?
Cho nên bây giờ là tình hình gì đây? Bởi vì nó muốn ngồi cao chút để xem thi đấu, cho nên cha bé liền đưa em gái ngốc nhà bé cho người khác?
Nó không đồng ý một nghìn lần!
Biển Biển vội lên tiếng trước khi Tên Ngốc nhận lấy Viên Viên, “Con muốn ngồi ở chỗ anh Tinh Trạch!”
Yêu Nghiệt kinh ngạc, “Không phải con rất ghét cậu ta à?” Biển Biển, “... Góc nhìn bên chỗ anh Tinh Trạch tốt.”
Yêu Nghiệt đặt con gái trở lại, đưa con trai qua.
Khóe miệng Tên Ngốc giật giật, lông tơ đều dựng hết lên. Góc nhìn bên chỗ cậu ta tốt? Góc nhìn bên chỗ cậu ta có chỗ nào tốt chứ? Tên nhóc này nói như vậy rốt cuộc là có chủ ý quỷ gì?
Sau đó Tên Ngốc đã biết rồi.
Bởi vì cậu ta để Biển Biển để lên vai không bao lâu, một Biển Biển đột nhiên có trọng lượng bằng hai Biển Biển.
Lại không bao lâu nữa, trọng lượng bằng bốn Biển Biển. Lại lại không bao lâu nữa, trọng lượng bằng tám Biển Biển. Lại lại lại không bao lâu nữa, Tên Ngốc đã sắp bật khóc, “Đại ca, đại ca anh nhẹ chút được không hả? Em rốt cuộc đã đắc tội anh chỗ nào rồi thế?”
Mặc dù Biển Biển có nhẹ hơn Viên Viên một chút, nhưng cũng mười lăm cân rồi. Mười lăm cân nhân với mười sáu, mẹ kiếp hai trăm bốn mươi cân!
Chẳng trách chân cậu ta đã bắt đầu run lên. Nếu như cậu ta không phải là người tu đạo thì đã sớm quỳ ở chỗ này rồi! Không chỉ là quỳ mà chân cũng bị đè gãy!
Nếu như còn nhân đôi nữa, cậu ta sẽ chết ở chỗ này mất!
Biển Biển đương nhiên biết điểm này, kiêu ngạo hừ một tiếng, cuối cùng cũng bỏ qua cho Tên Ngốc.
Tên Ngốc thở phào, dịch qua chỗ Lạc Lê, vì góc nhìn bên chỗ Lạc Lê là tốt nhất.
Nhưng cậu ta vừa mới đứng thẳng, một người cách đó không xa đã xông lại đụng trúng cậu ta.