Thượng Quan Lăng Mạch hiển nhiên cũng biết điểm này, đối diện với ánh mắt ăn thịt người không hẹn mà gặp của Yêu Nghiệt và Đậu Đậu, anh ta dứt khoát nhận lấy áo lông.
Anh ta vẫn nên nói chuyện chính thì hơn, chơi quá thì đối với ai cũng không tốt.
Thượng Quan Lăng Mạch mặc áo lông rồi vén mái tóc dài ra sau tai, ánh mắt nhìn thẳng về phía Bạch Linh, “Nghe nói cô cho rằng tôi đã chết? Tôi cảm thấy chúng ta cần phải nói chuyện nhân sinh nói chuyện lý tưởng một chút.”
Nói xong đạp giày cao gót đi đến chỗ Bạch Linh, dọa cho Bạch Linh run cầm cập nấp ở sau lưng sư thái Bạch Chỉ: “Quỷ… có quỷ!”
Sư thái Bạch Chỉ cau mày, khẽ nhấc tay hất tay Bạch Linh ra, “Bạch Tuyết, con còn ngẩn ra đó làm gì? Mau đưa nó xuống núi đi!”
“Vâng, sư phụ, đồ nhi sẽ làm ngay.”
Bạch Tuyết đáp lại, Bạch Thảo ở bên cạnh cô ta lại nhìn chằm chằm Thượng Quan Lăng Mạch, ý tứ trong mắt không rõ.
Nhập lên trên thi thể của Kim Đậu Đậu là ma?
Mặc dù không nhìn rõ rốt cuộc là ai, nhưng hắn giúp Mạch Phi như vậy, nhất định không tránh khỏi có liên quan với phu nhân Hoa Nguyệt! Chuyện này phải nhanh chóng báo cho biết Thiếu tướng quân mới được.
Cho nên đưa Bạch Linh xuống núi gì đó…
“Sư phụ, lát nữa sư tỷ còn phải thi đấu, để con đưa xuống nhé?”
Sư thái Bạch Chỉ buồn bực khoát tay, “Được, mấy đứa ai xuống cũng được, mau đưa nó đi cho ta!”
Bây giờ bà nhìn thấy Bạch Linh đã phiền rồi, không nghĩ ra tại sao bà lại dạy ra một kẻ ngớ ngẩn như vậy!
Cô ta vì đối phó với tình địch mà ngu ngốc nói dối, thề son sắt như vậy, hại bà tuổi đã cao còn xấu mặt cùng cô ta!
Bạch Thảo tiến lên đỡ Bạch Linh đứng dậy, Bạch Linh đã sợ đến ngây người rồi. Cô ta không hiểu, tại sao rõ ràng cô ta đã nhìn thấy Kim Đậu Đậu chết rồi nhưng cô ấy lại sống sờ sờ đứng ở trước mặt thế này? Tại sao?
Cô ta nhìn đám quần chúng hóng chuyện xung quanh mình, ánh mắt dại ra, giống như con rối mất hồn.
Ánh mắt đó quét qua Lạc Lê, nhìn thấy ánh mắt hắn lạnh lùng. Bây giờ hắn nhất định càng thêm coi thường cô ta rồi nhỉ?
Bạch Linh không cam lòng, cô ta rất không cam lòng!
Cô ta cảm thấy tất cả đều là Kim Đậu Đậu liên hiệp với ‘Kim Đậu Đậu’ tính kế với cô ta! Bọn họ cấu kết với nhau làm việc xấu, bọn họ cố ý muốn hủy hoại cô ta!
Cô ta giãy giụa khỏi tay Bạch Thảo, lảo đảo lắc lư xông về phía Lạc Lê, “Thiếu soái, tất cả đều là Kim Đậu Đậu tính kế với em! Đều là cô ta tính kế với em!”
Lạc Lê nhẹ nhàng né người tránh khỏi Bạch Linh, không che giấu sự chán ghét trong mắt, “Cút.”
“Anh bảo em cút?”
Bạch Linh nằm trên đất, nước mắt không tự chủ được tràn ra, “Anh bảo em cút? Em là người phụ nữ sư thái từng nói có thể gả cho anh!”
Lạc Lê thật sự không hiểu loại giọng điệu lên án phụ tình này của cô ta từ đâu mà có, hắn cau mày, trầm giọng nói: “Tự cô cũng nói rồi, là sư thái nói. Người nào nói thì cô đi tìm người đó đi.”
Bạch Linh ngẩn ra, sau đó bắt đầu nức nở.
Cô ta làm sao tìm sư phụ được chứ? Sư phụ đã đuổi cô ta ra khỏi sư môn rồi!