Yêu Nghiệt nhìn thấy vô cùng đau lòng, vừa định đi qua dỗ con đã bị Đậu Đậu nắm lấy ống tay áo, “Chúng ta hết thời gian rồi, chỉ có một cách này thôi!”
Cô biết Yêu Nghiệt đã đoán ra, cho nên hắn không chịu đồng ý, hắn đang né tránh.
Hắn thậm chí còn nói với cô, “Cứ đợi đi, Tiểu Thập sẽ về ngay thôi!”
Nhưng Tiểu Thập sẽ không trở lại nhanh như vậy, hôm qua bắt đầu từ lúc cô tiễn sư thái Bạch Chỉ và Tiểu Thập đi thì cô đã biết rồi.
Mục đích thiên đình phái Thiên Vấn xuống trần chính là muốn ngăn cản cô và Yêu Nghiệt ở bên nhau. Bây giờ, trên chân cô đã sinh cổ trùng, đây chính là ý muốn của thiên đình.
Bọn họ làm sao có thể sẽ cho mượn chứ? Lại làm sao có thể không sớm đề phòng có người đi trộm tam muội chân hỏa?
“Vô dụng thôi. Trước kia lúc Kim San tập kích em, em đã có dự cảm rồi. Lần này em cũng có. Cho nên… ra tay đi... đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta.”
“Nhưng như vậy... em sẽ chịu khổ.”
“Vì anh, em không sợ!”
Đậu Đậu nắm lấy cánh tay Yêu Nghiệt, rất dùng sức, “Nhanh lên! Nếu còn chậm trễ bọn họ sẽ tới mất!”
Yêu Nghiệt ôm cô vào lòng, “Đợi chút nữa, đợi chút nữa....” Trước khi quên hắn, để cho hắn ôm cô thêm một chút nữa.
“Mạch Lăng, ngươi tự mình làm trái lại hiệp ước xuất hiện ở nhân giới, nên chịu tội gì?”
Một giọng nam hùng hồn đột nhiên vang lên, mang theo sự cuồng vọng của Ma tộc, chọc thủng cửa sổ giấy, đâm vào màng nhĩ Đậu Đậu.
Lực chấn động to lớn khiến cho cô co rúm lại, vùi ở trong lòng Yêu Nghiệt, giọng khàn khàn, “Nếu như anh không ra tay, vậy thì em sẽ tự làm.”
Đậu Đậu nói rồi muốn vùng vẫy, Yêu Nghiệt siết tay rồi lại buông ra, lòng bàn tay chậm rãi đặt lên gáy cô. Hắn kéo giãn khoảng cách giữa bọn họ ra, mãnh liệt hôn cô, đầu ngón tay mang theo ánh sáng, hạ quyết tâm, chậm rãi lấy ra một luồng khí màu tím nhạt sau gáy cô, bọc ở trong lòng bàn tay dùng sức nắm chặt lại, ngưng tụ thành một bông tuyết lớn bằng khoảng cái móng tay.
Sau đó, cô ngất đi.
Tất cả nữ tu của núi Vân Đài vây lấy viện của lão già mất nết, người dẫn đầu là Bạch Tuyết.
Yêu Nghiệt đoán không sai, Bạch Tuyết đưa thi thể Bạch Thảo vào động băng, cổ bà chính là nhân lúc đó vứt bỏ kí chủ ban đầu, ký sinh lên người Bạch Tuyết. Không chỉ như vậy, bà ta còn đánh thức tất cả sâu độc bà ta đã mai phục ở núi Vân Đài nhiều năm, khống chế tất cả nữ tu đi đến nơi này. Người duy nhất có thể trừ sâu độc thì đã đến thiên đình rồi, tạm thời bà ấy sẽ không thể trở lại được...
Bởi vì khi phu nhân Hoa Dung biết bà ta thành công hạ sâu độc, tin tức Kim Đậu Đậu cần tam muội chân hỏa đã truyền đến Đông Hải, truyền đến tai Cơ Yêu Nguyệt.
Phu nhân Hoa Dung nghe nói đao Cửu Tu chém ra sẽ hồn bay phách lạc. Nếu Mạch Phi đã đến thần tộc, không bằng mượn tay thần tộc nhổ cỏ tận gốc!
Vì vậy phu nhân Hoa Dung nhân lúc Mạch Truy canh phòng biên giới Thần Ma, bảo anh ta đe dọa dụ dỗ một cây rong biển. Sau đó, tin tức Mạch Phi là ma truyền đi khắp vùng biển, Đông Hải Long Vương ngại thể diện con trai không động thủ, Tây Hải Long Vương thì không sợ. Ông ta vì con gái mình cái gì không làm được chứ?
Lúc không biết Mạch Phi là ma ông ta đã hận không thể xử lý rồi, biết rồi thì càng có lí do chính đáng để xuất binh!
Vì vậy Mạch Phi hồn phi phách tán, chết ở thần tộc, tin tức cũng không truyền về.
Phu nhân Hoa Dung cho rằng như vậy là kết thúc rồi, chỉ cần phái người thiêu hủy hoàn toàn thân xác của Mạch Phi đi, bất kể cô có phải là Nhiễu Lan Đằng chín lá hay không cũng đừng mong có cơ hội tro tàn lại cháy nữa.