Phu nhân Hoa Dung trừng mắt ngẩn ra: Ồ? Bị cha cô nói mà cô chỉ ồ một câu à?
Dựa theo tính tình trước kia của cô, không phải nên mồm mép láu lỉnh cãi lại ư?
Nhưng Đậu Đậu không hề muốn tranh cãi. Bởi vì bây giờ cô cảm thấy cô xuyên không, dựa theo điều kiện sản xuất lạc hậu của Cửu Châu cổ đại mà nói, thức ăn có thể nấu thành như vậy, thật sự đã là tốt nhất rồi. Cô không thể dùng ánh mắt của người hiện đại để đánh giá đồ ăn của người cổ đại được.
Hơn nữa tại sao cô phải tranh cãi? Cô lại không quen với đôi cha mẹ mới nhận này.
Vì vậy một bữa cơm cứ không mặn không nhạt trôi qua như vậy, Đậu Đậu chưa ăn được bao nhiêu, suy nghĩ lát nữa hỏi nha hoàn tên là Duyệt Nhi đó có thể đến phòng bếp lấy cho cô ít đồ có thể ăn sống được không.
Hai đứa bé cũng chưa ăn gì cả, theo suy nghĩ của Biển Biển, dù sao trong chiếc nhẫn đeo trên dây chuyền vàng lớn cũng có đồ ăn, cần gì phải làm khó mình ăn cái thứ khó nuốt này?
Hơn nữa cha bọn nó đã nói rồi, sẽ mau chóng đến đón bọn họ về.
Khụ…
Trước đó nó không tin lời này lắm, bây giờ, nó tin, nó vô cùng tin!
Một bữa cơm ăn xong, nha hoàn gì đó lên thu dọn đồ, một gia đình nhìn như rất hòa thuận uống trà.
Mạch tướng quân nhấp một ngụm trà, nhìn Đậu Đậu một cái, cuối cùng bắt đầu nói chuyện chính.
“Mạch Phi, bây giờ con đã trở lại cũng đã mọc Nhiễu Lan Đằng rồi, những chuyện trước kia con làm ta cũng lười nói con. Tóm lại, hôm khác chị con về nhà, con hãy theo chị con đến Thánh Nữ Các đi.”
Đây là đề nghị của phu nhân Hoa Dung, bà ta nói là để bồi dưỡng tình cảm chị em, tương lai cũng tiện giúp đỡ lẫn nhau hầu hạ Ma quân.
Chuyện này… cũng chỉ có Mạch tướng quân là tin bà ta thôi!
Nếu như Đậu Đậu biết, có khi bây giờ đã quẳng gánh luôn đi. Giúp đỡ lẫn nhau hầu hạ Ma quân cái quỷ gì? Chính là ông chú đẹp trai kia à? Tuổi đã cao còn muốn anh anh yến yến? Đùa cái gì thế? Phí công có một gương mặt đế vương!
Đáng tiếc, Đậu Đậu không biết.
Cô bây giờ, thậm chí đến Thánh Nữ Các là cái thứ gì cô cũng không biết.
Vì vậy nghe Mạch tướng quân nói xong, cô chỉ ngơ ngác bày tỏ, “Ba, Thánh Nữ Các là cái gì?”
“Con đến sẽ biết thôi! Tóm lại, đến Thánh Nữ Các rồi, trưởng lão thánh nữ bảo con làm gì thì con làm cái đó là được.”
Đậu Đậu, “… Cha vẫn chưa nói cho con biết Thánh Nữ Các là cái gì.”
Có lẽ khuôn mặt ngơ ngác của Đậu Đậu đã lấy lòng phu nhân Hoa Dung, cuối cùng bà ta hắng giọng, làm một lần bách khoa toàn thư, “Thánh Nữ Các là nơi chuyên đào tạo thánh nữ. Ở nơi đó, con phải dựa theo yêu cầu của trưởng lão thánh nữ để tu luyện, đến khi công thành danh toại là có thể lấy chồng.”
Đậu Đậu, “… Con không muốn gả cho người ta!”
“Không ai bảo con gả cho người!”
“À, vậy thì được.”
Đậu Đậu mới vừa nói như vậy đã nghe phu nhân Hoa Dung tiếp tục, “Con là thánh nữ của Ma tộc, làm sao có thể gả cho người phàm trần thấp kém được? Tương lai từ Thánh Nữ Các ra, ít nhất cũng phải gả cho công tử quý tộc.”
Đậu Đậu, “Đó không phải là gả cho người ta à?”
Phu nhân Hoa Dung nghiến răng, “Đó không phải là người, là ma! Phi Nhi, con không thể bởi vì sống ở nhân giới một khoảng thời gian mà trở nên thiển cận như những kẻ thấp kém đó được. Tu luyện cho tốt, tương lai con vẫn có cơ hội tiến cung cùng chị con.”
Lần này Đậu Đậu hoàn toàn hoảng loạn, “Tiến cung? Tiến vào cung nào?”
Không phải là cái cô nghĩ chứ? Hậu cung của Ma quân?