Tuy rằng Mạch Khanh luôn mắng tiểu tiện nhân này, nhưng dù sao cũng là máu mủ tình thâm, ông ta sẽ không khả năng trơ mắt nhìn tiểu tiện nhân này làm quân kỹ, là bà ta hồ đồ, đã vậy còn quá thiếu kiên nhẫn!
Xem ra, chuyện này phải để Ma quân mở miệng…
Đậu Đậu lại ở Mạch gia nằm một ngày, Ma quân liền phái đặc sứ đến thúc giục.
Thúc giục còn có văn hóa, tổng kết lại là: Ngươi xem, ngươi cũng về nhiều ngày thế rồi, làm một thành viên Ma tộc phải cống hiến vì quốc gia! Mau đến Thánh Nữ Các, quốc gia còn chờ ngươi xây dựng! Khâm thử.
Khi đó thương thế trên người Đậu Đậu đã tốt bảy tám phần, ít nhất không còn như lúc vừa nâng về trở mình một cái cũng đau nữa. Vì thế đối với ý chỉ của Ma quân, cô chỉ có thể xuống giường, quỳ tiếp.
Cô sống hai trăm năm mươi năm, trừ bỏ bái sư thì đây là lần đầu tiên quỳ xuống trước cường quyền.
Ông chú trung niên khá đẹp trai kia, bà cô đây nhớ kỹ ông rồi!
Đặc sứ đọc xong thánh chỉ, khoát tay, đưa tới trước mặt Đậu Đậu, “Đứng lên đi nhị tiểu thư, quân thượng phái kiệu tới, đã chờ ở bên ngoài.”
Đậu Đậu, “... Phải đi ngay bây giờ sao?”
“Đúng vậy.”
“Ngay lập tức?”
“Đúng.”
“Có thể mang con theo không?”
Đậu Đậu vừa nói ra câu đó, đặc sứ liền khinh thường một trận. Sinh con rồi lại còn không biết xấu hổ muốn đưa con đến Thánh Nữ Các? Lúc còn sống coi như ông ta được mở rộng tầm mắt.
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, ai biết vị chủ tử kia khi nào sẽ thích vị nhị tiểu thư này chứ? Nên trên mặt vẫn phải cung kính.
Vì thế đặc sứ mỉm cười, nói, “Có thể.”
“Vậy đi, bây giờ liền…”
“Không được!”
Mạch Lăng không thể nhịn nữa, “Làm phiền đặc sứ về báo lại với quân thượng, thân thể em gái không tốt, còn cần tĩnh dưỡng vài ngày.”
“Quân thượng nói, Thánh Nữ Các có y nữ tốt nhất thiên hạ. Nếu nhị tiểu thư nhập Các, thân thể tất nhiên sẽ nhanh chóng hồi phục.”
Kỳ thật ông ta cũng không hiểu Ma quân có tâm tư gì, nếu ông ta thích nhị tiểu thư, sao biết rõ cô vào Thánh Nữ Các sẽ bị sung làm quân kỹ mà còn muốn thúc giục cô? Nếu nói ông không thích nhị tiểu thư, vậy lúc trước việc gì phải tự mình đưa cô về chứ?
Quả nhiên, thánh tâm khó dò…
Vì thế đặc sứ không quan tâm kháng nghị của Mạch Lăng, âm điệu nâng cao lên, nói, “Người đâu, mời Mạch nhị tiểu thư lên kiệu!”
“Không cần, ta tự đi.”
Đậu Đậu đứng lên, vỗ vỗ đầu gối, một tay ôm một tay dắt một đứa như cũ.
Mạch Lăng còn muốn nói gì đó thì bị Mạch tướng quân trừng, vì thế chỉ có thể không cam lòng im lặng.
Đại Vu Sư nói trong vòng bảy ngày mới có thể để cô tới Thánh Nữ Các, ngay cả Ma quân bảo cô đi cũng không được. Nhưng tình huống bây giờ, anh ta còn biện pháp nào đây?
“Chờ chút!”
Mạch Lăng hô lên, đặc sứ dừng chân, “Nhị công tử, người còn chuyện gì muốn nói?”
“Hôm nay nó không thể đi!”
“Tại sao?”
“Bởi vì Đại Vu Sư nói, linh lực trên người nó còn chưa loại bỏ sạch sẽ, hôm nay phải đi điện Vu Sư một chuyến!”
“Ha ha... Nhị công tử, có lẽ người còn không biết nhỉ? Bây giờ Đại Vu Sư đang ở trong cung của Ma quân cầu phúc cho đứa nhỏ trong bụng Thục Phi, người nói lời này không động não trước sao?”
Mạch Lăng sửng sốt, Mạch Truy lập tức cười lớn, “Nhị đệ, đặc sứ nói là trước khi nói chuyện thì ngươi không động não sao?”
Mạch Lăng biết rõ Thục Phi họ Hoa, chuyện này nhất định là phu nhân Hoa Dung giở trò quỷ, bắt kẻ câm ăn hoàng liên, có khổ mà không thể nói.