Cô ta mặc nhiều lắm! Bọc kín như vậy, vừa nhìn là thấy không phải thánh nữ đứng đắn gì! Không chuyên nghiệp, chậc chậc, không chuyên nghiệp tí nào!
Cô gái kia chính là Mạch Quỳnh Lâm.
Cô ta vừa thấy Đậu Đậu liền mỉm cười, tự giác đi đến trước mặt Đậu Đậu, “Phi Nhi, muội về rồi? Tỷ tỷ rất nhớ muội, lần này muội đến, cũng là nhập Thánh nữ các sao?”
Đậu Đậu sững sờ, “Vị mỹ nhân này là?”
“Ta là tỷ tỷ Quỳnh Lâm của muội! Không phải muội quên hết rồi chứ? Mẹ viết thư cho ta, ta còn tưởng bà trêu ta nữa cơ.”
Đậu Đậu, “... Ha ha ha, mới đến, không biết quá nhiều chuyện.”
Vị này chính là cô gái cô đắc tội mà bà lão Tiểu Ngọc nói?
Nhìn qua... cũng không ác lắm.
Đậu Đậu khen Mạch Quỳnh Lâm một câu, lại nghĩ đến lão già mất nết thường xuyên dạy cô tâm hại người thì không thể có nhưng tâm phòng người không thể không có, chỉ có thể thừa dịp lời khen đó chưa kịp trình lên hệ thống đã yên lặng đổi thành chê bai.
“Quỳnh Lâm, quay về. Vu Sư đại nhân còn ở đây, sao lại không quy củ như vậy?”
Mạch Quỳnh Lâm mỉm cười ngượng ngùng, vội buông tay ra, xoay người về bên cạnh trưởng lão thánh nữ.
Trưởng lão thánh nữ lớn lên giống đàn ông, dáng người có chút cường tráng, nhìn qua... thực rắn chắc.
Người bình thường chắc là không đánh lại bà ta.
Đương nhiên Đậu Đậu cũng không đánh lại. Bây giờ cô đã bị loại bỏ mất linh lực, đừng nói trưởng lão thánh nữ, ngay cả người bình thường cô cũng không đánh lại!
Vì thế rơi vào tay trưởng lão thánh nữ, nếu nghĩ muốn mang con chạy đi thì phải nói là rất khó khăn.
“Mạch Phi?”
Đột nhiên trưởng lão thánh nữ gọi một tiếng, Đậu Đậu nhất thời không ý thức được Mạch Phi là đang gọi cô, à một tiếng phản ứng lại, mau chóng ứng thanh, “Có.”
“Nhiễu Lan Đằng ba lá?”
“À… vâng.”
“Nếu là quân thượng sai người đưa tới, vậy lập tức cử hành nghi thức nhập Các đi. Lạc Nhạn, thông báo cho chúng ma đến xem lễ.”
“Vâng, trưởng lão.”
Lạc Nhạn đi chân trần ra đại điện, đứng trên đình đài ở quảng trường, nhẹ nhàng phất tay, trên không trung liền xuất hiện pháo hoa.
Đậu Đậu căn bản không nhìn được động tác của cô gái này thế nào, không thấy cô ta đốt lửa, cũng không thấy cô ta lấy pháo đốt.
Kỹ năng, đây chính là kĩ năng đó!
Trong lòng Đậu Đậu cảm khái không thôi, vừa quay đầu đã nhìn thấy Đại Vu Sư lộ ra khuôn mặt lạnh băng. Trên mặt Đại Vu Sư vốn có ký hiệu, lúc này nghiêm mặt lại càng thêm vẻ hung thần ác sát.
“Trưởng lão, động tác của ngươi… cũng quá nhanh rồi đấy.”
“Hả? Nhanh à? Sao ta không thấy vậy? Chuyện quân thượng dặn dò, không phải chúng ta nên tận tâm hết sức mau chóng hoàn thành ư?”
“... Đúng, ngươi nói đúng. Thái độ của thần tử, quả thật phải nghe theo dặn dò của chủ nhân.”
“Nếu Đại Vu Sư cũng đã nói vậy, vậy làm phiền Vu Sư cầu nguyện, Vu Điểu hiến vũ.”
Đại Vu Sư nắm chặt tay, nói, “Nên thế.”
Xuất phát từ đủ loại nguyên nhân, y không muốn Đậu Đậu nhập Thánh Nữ Các nhanh như vậy. Nhưng không nghĩ rằng trưởng lão thánh nữ hỏi cũng không hỏi đã lập tức thông báo quần ma đến xem lễ. Như vậy, tất cả kế hoạch của y đều bị quấy nhiễu.
Y còn chuẩn bị lấy cớ để thương lượng với trưởng lão thánh nữ trì hoãn thời gian nhập Các.
Giờ vô dụng rồi, pháo hoa đã bắn, nghi thức nhập Các phải làm. Vì kế hoạch lúc này, chỉ có thể tận lực thu nhỏ động tĩnh cô nhập Các mà thôi.
Đại Vu Sư hạ quyết tâm, ánh mắt nhìn không trung, nói, “Đưa cô ấy xuống thay quần áo đi.”
Trưởng lão thánh nữ hừ nhẹ một tiếng, “Có nghe không, Đưa Mạch Phi xuống thay quần áo!”
“Vâng, trưởng lão.”