Yêu Nghiệt nhướn mi, nói câu có chút mệt liền ôm thắt lưng cô công khai đi vào trong phòng.
Cố Thanh Vân giật giật môi không biết nói gì, chờ hai người đi khỏi mới nói ra lời nghi ngờ, “Này...
cũng không giống người mang thai năm tháng mà.”
“Ai nha, Đậu Đậu chỉ hơi gây chút thôi.
Hơn nữa phụ nữ có thai, mấy tháng đầu quả thật là không có bụng, rất bình thường!”
Bà Cố nói như vậy, chống cây gậy của mình được người giúp việc đỡ lên lầu.
Người giúp việc kia vẫn là dì Khương, bà ta đột nhiên nhìn thấy Đậu Đậu cũng hơi ngơ ngác một chút.
Ngơ ngác xong quyết định phải nói tin tức này cho ông Đường, bởi vì cháu gái ngoại ông ta đã về rồi, cháu ngoại trai còn có thể xa sao.
Mạch Lăng xa xa ở Ma tộc hắt xì một cái, đột nhiên có loại dự cảm không tốt lắm.
Sau đó anh ta xoa xoa cái mũi, tự nói với mình, dự cảm đều là giả.
Sau khi anh ta cưới Thích Uyển Như thì cách đối nhân xử thế đều khiêm tốn lại, đâu có đắc tội người nào mà bị trù ẻo chứ.
“Mạch Lăng, cái biểu tình đó của chàng là ý gì hả? Không phải chàng có phụ nữ khác bên ngoài đấy chứ?”
Thích Uyển Như đột nhiên nói vậy, Mạch Lăng vội vàng phủ nhận, “Không có! Gần đây trừ nàng ra, ta không hề có người bên ngoài!”
Anh ta cũng không biết anh ta bị làm sao, thế mà lại cưới Thích Uyển Như, đồng bọn của em gái về nhà.
Con nhóc này lúc trước đây đâu có bộ dáng của chị hai thế này chứ! Còn dẫn Tiểu Phi trèo cây xuống sông, không chuyện thiếu đạo đức gì không làm.
Đột nhiên bảo anh ta lấy về nhà, tâm tình của anh ta luôn có chút khó hiểu.
Còn tại sao lại không hiểu thì...
Anh ta cũng không nói nên lời.
Mạch Lăng nghĩ như vậy, nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Thích Uyển Như, nhất thời đau lòng một trận, “Từ lúc ta về Ma tộc liền bận rộn chuyện của Tiểu Phi, trừ lần trước bị trúng thuốc, ta căn bản không có thời gian làm chuyện kia được chứ?”
“Nhưng mà gần đây chàng có, Tiểu Phi làm Ma quần thì chàng nhàn rỗi muốn chết đi được, cứ chạy đi chạy lại bên ngoài làm gì?”
Mạch Lăng, “.”
“Mạch Lăng, chàng đừng quên, bây giờ Ma tộc bắt buộc chế độ một vợ một chồng, mấy tiểu thiếp kia của chàng nên sớm giải tán hết đi.
Còn nữa, chàng ở bên ngoài...”
“Ta nói không có mà!”
Mạch Lăng đột nhiên bị đổ tội nên hơi tức giận, “Việc đã đến nước này, ta sẽ nói thật cho nàng biết, Linh Nguyện Đường là của ta.
Gần đây Ma tộc thường xuyên ra vào Ma giới, khế linh cũng nhiều hơn, ta có một đống việc nên mới về nhà muộn”
Thích Uyển Như vừa nghe anh ta nói vậy, một lúc lâu sau mới buông chén trà trong tay, “Mạch Lăng, nếu chàng không muốn cưới thiếp thì cầu hôn làm gì?”
“Còn không phải là vì...”
Mắt thấy sắp lở mồm nói lộ hết, Mạch Lăng rất cơ trí im miệng.
Trực giác nói cho anh ta biết, nếu anh ta dám nói bởi vì anh ta không muốn đút cho Hoa Hạo Vũ ăn phân bón kia mới đành phải lấy lui làm tiến lựa chọn cầu hôn với cô thì hậu quả anh ta sẽ không thể gánh được.
Nhưng mà cho dù anh ta có ngậm miệng thì trong lòng Thích Uyển Như vẫn không thoải mái.
Bởi vì người mà cô gả cho không hề muốn cưới cô, người cô yêu cũng không yêu cô.
Lúc từ thành Tân Nguyên về Ma đô, cô đã phát hiện mình mang thai.
Cố giấu giếm chuyện này, cũng không muốn lấy chuyện này uy hiếp ai, nhưng mà không qua bao lâu, anh ta lại cầu hôn cô.
Nghĩ cũng biết là Tiểu Phi không muốn thấy cô chịu uất ức, vì thế đã nói gì đó với Mạch Lăng.
Nếu không lấy tính cách dạo chơi trong vạn bụi hoa cũng không hề dính phiến lá của anh ta thì tuyệt đối anh ta không có khả năng nhớ đến cô mà chủ động chịu trách nhiệm...
“Được rồi được rồi, ta giải thích được chưa? Vừa rồi là ta nói nặng lời! Được chưa?”