Cục bắt yêu vẫn có người bắt yếu chuyển siêu độ hồn phách, không siêu độ cho bà ta đến mức cha mẹ bà ta cũng không nhận ra thì tuyệt đối không thể để bà ta đi luân hồi...
Tiểu Bạch đi rồi, Đậu Đậu cảm khái một phen, sau đó gọi đồ ăn bên ngoài, ngồi giữa sàn nhà chơi với hai bé hổ nhỏ và hai bé thỏ con.
Tiểu hồ ly ăn uống no đủ rồi lại buồn ngủ, được Biển Biển đặt trong cái nôi phía trước, thỉnh thoảng đẩy một cái.
Đậu Đậu, “...
Con trai, con thật hiền lành”
Có thể trồng trẻ con...
Không tôi không tồi, coi như học làm cha trước! Con trai cô vừa nghe vậy liền giật giật môi, “Ha ha.”
Bé hoàn toàn không muốn nói chuyện, nói bé hiền lành? Đây là đang khen bé sao? Mẹ nhà người khác cũng không nói con mình như vậy! Đậu Đậu thấy con trai không thèm để ý đến mình, lập tức sửa miệng nói bé mưu tính sâu xa có thể thành người tài.
Nhìn đi, nhỏ như vậy đã biết san sẻ với cha mẹ còn giúp em gái tìm nhà chồng, nhìn xa trông rộng bao nhiêu? Biển Biển nghe xong chỉ hừ nhẹ một tiếng, xem như tha thứ cho Đậu Đậu, sau đó đung đưa nồi nhỏ, nói, “Mẹ, không phải Tên Ngốc ở bên đối diện kia nói mẹ phải thi đại học sao, vậy có thể báo đại học ở Yêu đó không?”
Đậu Đậu gật đầu đương nhiên, “Có thể chứ, sao vậy?”
“Không có gì, nếu mẹ ở Để đô, vậy chắc chắn cha con cũng sẽ không quay về Yêu đô, nhưng mà thân thể của Hoa Hoa như vậy, nếu nó ở Yêu đó thì có thể lớn nhanh hơn chút.
Dù sao cũng là vị hôn phu tương lai của con gái mẹ mà, mẹ phải quan tâm chứ!”
Đậu Đậu, “.”
Đột nhiên không muốn nói chuyện thì phải làm sao? Nhưng mà cô không muốn nói chuyện, Lão Cửu nhà cổ lại muốn nói, Lão Cửu nhà cô mở cửa nhận thức ăn đưa đến, sau khi xong thì quay lại, đứng cùng trận doanh với con trai, “Đúng, vị hôn phu tương lai của con gái, chúng ta phải quan tâm chứ!”
Đậu Đậu, “..
Được rồi, nếu anh cảm thấy được thì báo danh đại học ở Yêu đô vậy.”
Cô không có ý kiến gì, dù sao bây giờ cô cũng là Ma quân, đi chỗ nào chẳng giống nhau.
Chẳng lẽ còn có người ngăn cản? Nhưng mà...
“Anh bảo Lăng Đầu Thanh đi thi giúp em đi.
Em chẳng biết gì cả, làm bừa khó đỗ lắm”
“Được, thời gian còn lại có thể sinh thêm hai cái trứng nữa để chơi”
Đậu Đậu nghẹn một ngụm nước miếng suýt chút nghẹn chết, sau đó trừng mắt nhìn Yêu Nghiệt, “Sao cái gì cũng có thể kéo sang chuyện sinh trúng vậy chứ? Có hai đứa nó còn chưa đủ sao?”
“Không đủ”
Đậu Đậu, “.”
Cô còn có thể nói gì? Còn có thể nói thế nào? Cô chỉ có thể ha ha cười gượng hai tiếng, “Vậy phải bao nhiêu mới đủ?”
Cô cũng không muốn mỗi lần sinh con lại ngốc một lần đầu! Nhưng mà cô không muốn, Yêu Nghiệt lại muốn.
Kết quả là, dưới ánh mắt kiên định của Yêu Nghiệt, Đậu Đậu bị đánh bại, thất bại thảm hại.
Cố hạ giọng giơ lên hai ngón tay, “Sinh thêm một đôi thối, sau không sinh nữa!”
“Được, là em nói đấy”
Yêu Nghiệt đột nhiên đồng ý sảng khoái như vậy, Đậu Đậu đột nhiên có loại cảm giác không dám tin, sau đó thấy Yêu Nghiệt đi mở hộp đồ ăn, lắc đầu, tự nói với mình là nghĩ nhiều rồi.
Nhưng mà cô không hề nghĩ nhiều, sở dĩ Yêu Nghiệt đồng ý sảng khoái như vậy là vì...
cô đã mang thai.
Nhưng, chỉ có một trứng.
Cho nên, cô đồng ý sinh một đôi gì đó, đó là điều không thể tốt hơn.
Ít nhất ngốc xong lần này, vẫn còn một lần nữa.
Đậu Đậu không biết mình đã bắt đầu đần độn rồi, cho dù là việc ngồi xuống ăn nhiều cơm hơn trước cũng quy là do thức ăn ở Ma giới quá dở.
Sau đó Tên Ngốc đến đây ăn chực, còn dẫn theo Hà Chính Trực lâu rồi không gặp, vừa đến đã cho Đậu Đậu một cái ôm thật lớn.
Đậu Đậu nhìn Hà Chính Trực bị chèn ép và vàng cả mặt, âm thầm nghĩ may mắn trong lòng, may mắn cô không cần học.