Long hậu vừa nói ra lời này, Đậu Đậu không thể nhịn được cười, thật sự là...
cô không ngờ Long hậu làm người lại chân thành, thú vị như thế.
Nói thế nào nhỉ, anh hùng có chỗ giống nhau...
Hình như Long hậu cũng biết Đậu Đậu đang cười gì, nhất thời trong điện hòa thuận vui vẻ.
Nhưng mà bầu không khí này nhanh chóng bị phá vỡ, bởi vì...
Long vương đến.
Sau khi xử lý Sa Tử Yên, ông ta mạnh mẽ lấy lại tinh thần đến đây nhìn vợ cả nhà mình, bưng cháo, bưng thuốc, rất cẩn thận, một bộ dáng vợ quản nghiêm.
Nhưng mà Yểu Nghiệt và Đậu Đậu nhìn thấy bộ dáng này của ông ta, lại cảm thấy làm người khó tin.
Dù sao hôm qua ông ta còn nói đến đúng tình hợp lý, nói với bọn họ phải giữ Sa Tử Yên lại.
Bây giờ lại dùng cái bộ dáng người chồng năm tốt đến đây chăm sóc Long hậu, thật sự làm người ta không thể tin được, nhưng cũng có chút bội phục.
Khụ, chỉ có Đậu Đậu bội phục.
Suy cho cùng cô chưa thấy qua sự đời, thật sự không thể tưởng tượng được trên thế gian này lại có người vô liêm sỉ lại còn có kiên nhẫn như thế, lừa người ta vạn năm sau đó bị vạch trần, vậy mà vẫn còn có thể tiếp tục lừa dối được Có lẽ Lão Cửu nhà cô nói đúng, lừa nhiều năm như vậy, có lẽ cũng có vài phần thật lòng đúng không? Vì thế cố tránh ra, để Long vương có thể thuận lợi đi đến cạnh giường, thật cẩn thận đút cháo trước, sau đó đút thuốc.
Đút được bữa cơm xong cũng làm Đậu Đậu đói đến mức bụng kêu vang, bé tham ăn nhà cô cũng thế, đồng loạt chảy nước miếng nhìn Yêu Nghiệt.
Yêu Nghiệt cũng bất đắc dĩ thở dài, “Mẫu hậu, con dẫn bọn họ đi ăn chút điểm tâm đã, xong sẽ về ngay.”
Long hậu gật đầu, sau đó Yêu Nghiệt không thèm nể mặt Long vương mà nói với Đậu Đậu, “Dùng cánh cửa kia đi, đến Nhân giới ăn, thức ăn ở đây em ăn không quen”
Sau đó Đậu Đậu rất thành thật, không muốn đi bộ thêm một bước, lập tức lấy cánh cửa ra trước mặt Long vương, bỏ đi rất kiêu ngạo.
Long vương nhìn mà giật giật môi, thầm nghĩ được lắm! Rất được! Con trai của ông ta nuôi, thật sự là tốt không thể tốt hơn! Hôm qua buộc ông ta phải đuổi Sa Tử Yến đi còn chưa tính, hôm nay còn lấy cánh cửa để chọc tức ông ta, cái tính thù dai này rốt cuộc là giống ai? Dù sao cũng không giống ông ta.
Lời này của Long vương hoàn toàn đúng, tuy rằng bản thân ông ta thích lo nhiều chuyện lại còn nịnh hót, nhưng không phải loại người thù dai.
“Báo!”
Một binh tôm chạy đến cửa, mới quỳ xuống đã nghe Long vương nói, “Có chuyện gì?”
“Thất điện hạ đưa vợ con tới rồi, bây giờ đang chờ ở ngoài điện”
Long vương đút xong cháo rồi còn đang đút thuốc, nghĩ tới lý do vợ ông gọi con trai thứ bảy về đây, không khỏi bực bội, “Để bọn nó chờ ở bên ngoài đi”
Nói xong lại tiếp tục đút thuốc cho Long hậu, sau đó cho Long hậu một miếng mứt táo, bỗng nhiên ý thức được, “Ngươi vừa nói gì cơ? Vợ con?”
Có lẽ là do thanh âm của Long vương rất lạnh lùng, binh tôm run lên, “Đúng, đúng vậy.”
Cái này tốt, Long hậu cũng sửng sốt, “Ngươi lặp lại lần nữa!”
“Thất điện hạ đưa vợ con đến rồi, bây giờ đang chờ ở ngoài điện”
“Cơ Yếu Nguyệt có con rồi?!”
Long hậu nói một hơi lại bị nghẹn, Long vương thấy vậy lập tức vuốt lưng cho bà.
Đáng thương binh tôm kia cũng không phải hạng người có mắt nhìn, chỉ đứng run tại chỗ trả lời câu hỏi của Long hậu, “Đúng là có con, bụng đã to bằng cái trống rồi!”