Nghĩ như vậy Đậu Đậu vô cùng phấn chấn, càng nhìn càng thấy Yêu Nghiệt vừa mắt.
Đến việc buổi tối bị hắn chiếm tiện nghi, dường như cũng không có gì to tát cả. Đối với việc này, Yêu Nghiệt chỉ có thể tỏ vẻ - Thời đại này, dựa vào mặt vào chân đều không lâu bền được, vẫn buộc phải thành thạo một món nghề mà! Mọi người xem, hắn chính là tấm gương tiêu biểu…
Bạch Linh đi rồi, trong lớp liền có một giáo viên toán học mới. Người đó cũng là một mỹ nhân, chỉ có điều không cao quý nhã nhặn bằng Bạch Linh. Bộ váy trắng tinh, tóc dài bay nhẹ, giơ tay viết lên tấm bảng đen hai chữ rất đẹp – Mạch Tuệ.
Khi cô ta bước vào lớp học trong nháy mắt, Đậu Đậu liền cảm thấy có gì đó không bình thường. Sau đó ngửi thấy mùi hương hoa dành dành quen thuộc thì cô đã hoàn toàn khẳng định. Cô ta là loại hoa Trường Mệnh Bách Tuế, hơn nữa còn chính là cái bồn hoa đặt bên trên bàn làm việc của cô Lý. Bây giờ cô ta có thể lấy dáng dấp của con người xuất hiện tại đây, vậy thì cô Lý đã…
Đậu Đậu cau mày, vô thức nắm chặt tay lại.
Yêu Nghiệt từ sau lưng vòng tay lên, dịu dàng nắm lấy bàn tay cô, “Đừng sợ, cô ta không phải ác yêu, đến đây cũng không hề có ý xấu, nếu em không thích, anh sẽ bảo cô ta đi khỏi đây là được.”
Đậu Đậu hít sâu, sau đó lắc lắc đầu, “Không cần đâu.”
Nếu Yêu Nghiệt đã nói cô ta là yêu tốt, vậy thì cô ta có lẽ sẽ không làm việc gì độc ác hại người.
Cô Lý có lẽ đã yên ổn nhắm mắt xuôi tay. Không, nếu không có cô ta thì cô Lý đã chết từ lâu rồi. Cô ta chỉ là sau khi cô Lý qua đời thì lấy máu thịt của cơ thể, nói ra, cô Lý cũng không hề bị thiệt thòi…
Sau một tiết học, mọi người đều có ấn tượng tốt về cô Mạch mới đến này. Tuy có lấy Bạch Linh đem ra so sánh, nhưng phàm là một người tình tình tốt đều sẽ rất nhanh gần gũi được với mọi người.
Sau đó cả lớp đã dán bảng thành tích lên, Vương Yên Nhiên chạy đến xem một lượt, lúc quay lại bỗng nhiên chủ động nói chuyện với Đậu Đậu.
Cô ta đứng trước mặt Đậu Đậu, có chút sợ sệt, có chút dè dặt, “À… Đậu Đậu, mình xem giúp cậu rồi, 538 điểm, đứng thứ 10.”
Đậu Đậu chớp chớp mắt, mãi lâu sau mới ồ lên một tiếng.
Vương Yên Nhiên như vậy là có ý gì? Muốn xóa bỏ hiềm khích trước đó, vui vẻ chơi đùa với cô à? Chậc chậc, sao gần đây lại cứ có các em gái đến tỏ ý tốt với cô thế nhỉ?
Sau đó Vương Yên Nhiên liền trở về chỗ ngồi, còn nói với Lý Thanh là cậu vẫn đứng thứ 5, điểm số là 612. Đậu Đậu thở phào một hơi, may mà Lý Thanh cao hơn cô nhiều. Bởi vì hôm qua Yêu Nghiệt tỏ vẻ chỉ điểm giang sơn, nên sáng sớm hôm nay cô biết có điểm thì bắt đầu lo lắng.
Hắn chép 80% không sai, nhưng những phần còn lại cũng không hề bỏ trống. Lỡ hắn khoanh đúng, vậy thì há chẳng phải cô tiến bộ hay sao? Khụ, chắc chỉ có cô là học sinh duy nhất lo lắng bản thân mình sẽ tiến bộ…
Nếu nói sự xuất hiện của Mạch Tuệ khiến Đậu Đậu bất ngờ, vậy thì sự xuất hiện của người chuyên đi muộn Kim San lại suýt chút nữa dọa chết cô.
Chuyện quái gì thế?
Trên người cô ta sao lại có một con quỷ sơ sinh đang nằm bò ở đó? Lẽ nào là ___nuôi quỷ nhỏ sao?
Đúng vậy, Kim San nuôi quỷ nhỏ.
Vì không để La Chính Hi phát hiện cô ta không mang thai nên Lý Thúy Vân đã đích thân bay đến Hồng Kông giúp cô ta xin quỷ bài. Tuy trước đó La Đại Lâm mềm lòng ngăn La Chính Hi lại, nhưng La phu nhân kiên quyết không chịu thừa nhận đứa con dâu này nữa.
Chẳng phải Kim San nói cô ta mang thai sao? Vậy thì dẫn cô ta đi khám thai thôi. Đến lúc đó đút lót bác sĩ, bảo ông ta tiêm cho cô ta một mũi thuốc mê, trực tiếp đưa thẳng đến phòng phá thai là xong.
Thế nhưng có lần gặp nạn trước đó nên Kim San sớm đã phòng bị rồi. Không chỉ để Lý Thúy Vân giúp cô ta mời quỷ bài, mà còn để Lý Thúy Vân cùng đi khám thai với cô ta. Vì thế, suốt thời gian khám thai, Lý Thúy Vân gần như không rời xa cô ta một bước.
La phu nhân ra hiệu cho bác sĩ ra tay, vừa nói đừng làm phiền bác sĩ kiểm tra, vừa muốn kéo Lý Thúy Vân ra ngoài. Thế nhưng Lý Thúy Vân cao lớn thô kệch, bà ta nào kéo được chứ!