Ngủ một giấc đến giữa trưa, Đậu Đậu trở mình đau đớn tỉnh dậy, cảm giác như mình vừa bị một cái xe tăng hạng nặng lăn qua vậy, rời rạc vỡ vụn rời rạc vỡ vụn. Sau đó kí ức quay lại, trong lòng bắt đầu gầm gừ chửi bới.
Mẹ nó, Yêu Nghiệt chết tiệt, có cần thiết phải có cái hung khí dọa người như thế không! Vốn dĩ cô còn nghĩ thực ra tên yêu này dịu dàng chu đáo lại lương thiện, ở cùng hắn rất được. Sau một đêm làm tình, cô hoàn toàn bóp chết cái suy nghĩ này ném đi một nơi xa tít - Đùa! Ngòi bút chì của người ta là 0.5 có thể nhét cái lõi bút chì 0.7 được à! Sẽ chết người đó có biết không!
Kích thước không vừa! Sau này vẫn cứ là ai về nhà nấy ai tìm mẹ người ấy thôi!
Hạ quyết tâm, Đậu Đậu hung dữ trừng mắt nhìn Yêu Nghiệt đang nằm bên cạnh mình một cái, đỡ lấy lưng khổ sở bò dậy. Cô phải đi tắm, dính nhơm nhớm thế này, khó chịu quá rồi. Đời người khó khăn như vậy, tắm một cái cũng chẳng đỡ lo.
Giờ cô đã hoàn toàn trải nghiệm được cái gọi là không khép được chân rồi, đi tắm mà cứ khổ sở như đi đường dài năm mươi nghìn mét, vô cùng khó chịu!
Yêu Nghiệt đã tỉnh dậy từ sớm, tay chống đầu thỏa mãn nhìn vợ mình. Nhìn cô đỡ lấy eo từng bước nhỏ từng bước nhỏ đi vào nhà tắm, trên làn da trắng nõn mịn màng trồng chi chít trái dâu tây, ngay tức khắc cảm thấy nở mày nở mặt cuộc sống viên mãn!
A! Cuối cùng ở trước mặt vợ cũng chứng minh được bổn vương là người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất rồi! A! Thế giới thật tươi đẹp! Ánh mặt trời thật rực rỡ!
Ấy, chờ chút, cái thứ trắng trắng đó là...
Không đợi Yêu Nghiệt nhìn kĩ, Đậu Đậu đã vào đến nhà tắm tiện tay đóng cửa lại. Luồng nhiệt ở chân cô chảy xuống, không giống trước đây, lần này pha trộn trong đó còn có đống mềm mềm. Ấy, không chỉ một, mà là hai đống!
Chúng lần lượt trượt ra ngoài từ bụng cô, dán vào đùi cô trượt xuống, tiếp xúc với không khí, chầm chậm tròn tròn rồi cứng lên.
Chờ chút, cứng lên!
Đậu Đậu như bị sét đánh, ngay lập tức ngẩn người.
Chết tiệt! Thứ đồ vật đó của Xà tộc không chỉ có thể khiến người khác có thai mà còn có thể cứng lên được nữa?
Cách đó một cánh cửa, Yêu Nghiệt nhìn thấy biểu cảm của vợ giống như bị sét đánh, bỗng nhiên không vội vàng vào đó cứu giúp. Hắn cực kì tò mò, vợ nhìn thấy hai quả trứng đó sẽ phản ứng thế nào. Việc không làm cho Yêu Nghiệt thất vọng đó là ánh mắt ngẩn ngơ của vợ, rõ ràng là không ý thức được mình đã sinh ra trứng rồi. Nếu hắn đoán không nhầm, lúc này cô vẫn còn đang nghĩ tại sao tinh dịch của Xà tộc lại có thể kết thành hình tròn. Có lẽ cô cho rằng Xà tộc khi sinh trứng, ngay từ đầu sẽ sinh ra một quả trứng cứng rắn. Thực tế bất kì động vật sinh trứng nào khi sinh ra đều là trứng mềm. Vỏ trứng khi gặp không khí mới từ từ trở nên cứng cáp.
Thai một lần ngốc cả ba năm à?
Cái dáng vẻ mơ mơ hồ hồ của vợ thật đáng yêu!
Đậu Đậu ngẩn người đúng năm phút, cuối cùng chầm chậm cúi đầu xuống chứng kiến thời khắc kì diệu, thực ra cô rất tò mò tinh dịch của Xà tộc kết thành viên tròn trông như thế nào.
Chỉ có điều, hai cái thứ to bằng quả trứng gà này, sao cứ có cảm giác kì kì nhỉ?
Đậu Đậu khổ sở ngồi xuống, đưa ngón trỏ ra chọc chọc, rồi lại chọc chọc.
Ừ, rất cứng!
Không giống cái thứ kia của Yêu Nghiệt.
Hai quả trứng sớm đã có ý thức nhưng vẫn chưa biết nói chuyện bị cô chọc đến xoay đi xoay lại, hoàn toàn quay mòng mòng...
Quả trứng tròn tròn kia choáng váng, ùng ục ùng ục lăn ra xa. Còn quả trứng dẹt dẹt dài dài kia, à, đã bắt đầu biết suy xét về cuộc đời của trứng rồi - Đây là mẹ ruột của chúng à? Tại sao biểu cảm nhìn chúng lại như đang nhìn đồ chơi vậy? Ây dà, không quan tâm nữa, em trai đã lăn xa rồi, cũng phải nhanh chóng lăn đi xem xem.
Thực ra trứng dẹt vẫn còn chưa biết trứng tròn là em trai hay em gái, nhưng nó biết mình là anh, cho nên đối phương chắc sẽ là em trai đúng không?