Đậu Đậu muốn nói anh vốn dĩ không cần phải đi cùng, nhìn thấy Yêu Nghiệt biến thân thành bộ trang phục thoải mái hiện đại, chớp mắt hiểu ra được. Gã này đã không cam tâm âm thầm đi theo cô rồi.
Vậy cô phải giới thiệu hắn thế nào đây?
Trước kia trước mặt đại ca Diệp gia, não cô có vấn đề đã nói hắn và cô từng ăn nằm với nhau cũng đủ mất mặt lắm rồi!
Bây giờ lẽ nào lại nói là ba của bọn trẻ?
Có điều hắn mặc trang phục bình thường đó thật sự là rất đẹp. Chỉ áo trắng quần jean đơn giản mà có thể cuốn hút đến vậy!
Đây là mục đích thật sự của hắn sao? Âm thầm theo cô còn không được, cứ phải biến thành một bông hoa dụ ong bướm tới, thật không an phận chút nào!
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng Đậu Đậu vẫn không nhịn được mà nhìn đôi chân dài của hắn mấy lần. Lại nói, tên Xà yêu đáng chết này rõ ràng là có một đôi chân dài không tì vết, tại sao trên giường lại có thể giày vò như vậy?
Khụ…
Kim Đậu Đậu, mày đang nghĩ cái gì thế?
Mặt Đậu Đậu ửng đỏ, không dám suy nghĩ lung tung nữa, “Muốn thì đi theo thôi, nhưng điều kiện là anh ngồi xe của tên ngốc.”
Xe của tên ngốc dĩ nhiên là không thể ngồi được, Yêu Nghiệt là ai? Yêu Đô chí tôn! Đừng nói biến ra một cái xe, có biến ra một tòa nhà muốn nó hoạt động nó cũng phải sải bước về phía trước! Vậy nên cuối cùng Đậu Đậu vẫn phải lên xe của Yêu Nghiệt, bồng hai quả trứng của nhà mình.
Lăng Đầu Thanh nhìn xong kinh hồn bạt vía, sợ phu nhân tay hơi run là làm hai quả trứng vỡ tan. Tuy nhiên Đại Vương lườm gã một cái, cảnh cáo gã đừng có nghi ngờ lung tung. Hắn ngồi ngay bên cạnh, còn có thể để cho vợ hắn làm rơi trứng sao? Hơn nữa, rơi một cái mà có thể vỡ, vậy còn có thể là trứng nhà lão Cửu hắn sao? Nói ra cũng không sợ hắn mất mặt!
Một hàng người đã tới Niệm Nô Kiều, không ít nhân viên chờ tới có chút khó chịu. Vốn dĩ thấy một cô gái trẻ tiếp nhận Kim Dương Quang thì không để vào mắt, bây giờ còn phải chờ lâu như vậy thì càng không ôm bất cứ hi vọng gì đối với công ty.
Một cô gái trẻ, chỉ thay đổi tên, mua vài cây thuốc với giá trên trời mà có thể cứu được Kim Dương Quang?
Đừng có đùa nữa được không?
Trung học phổ thông còn chưa tốt nghiệp nữa kìa, hiểu cái quái gì mà quản lý công ty!
Nghỉ một tuần liền, các nhân viên cũng không rảnh rang gì, việc gì cần làm thì làm, tài liệu nên tra thì tra.
Lần trước Đậu Đậu ở chỗ bán đấu giá, sớm đã bị đám phóng viên lắm chuyện viết báo đăng lên. Cái gì mà con gái nuôi Cố gia tiêu tiền như nước, nhà giàu thần bí ăn tiêu phung phí. Cái gì mà thiếu soái đích thân tặng lan Bạch Ngọc nhưng khó có được lòng của mỹ nhân. Chuyện được mô tả không rõ ràng minh bạch, đem Đậu Đậu viết thành một tiểu yêu tinh dẫn dụ ong bướm. Có điều đối với nhân viên công ty mà nói, những tin đồn này đều không phải trọng điểm. Trọng điểm là thuốc, tất cả bản tin đều đang nói về chuyện này, đó chính là Kim Đậu Đậu ngốc nghếch đã vì cứu Kim Dương Quang mà bỏ ra một số tiền lớn để mua thảo dược vô cùng vô cùng đắt nhưng không chắc là hữu dụng. Mấy thứ này nếu định giá cao thì người tiêu dùng không mua nổi, định giá thấp thì lại phải bù lỗ kinh doanh. Rốt cuộc cô có hiểu được thị trường tiêu dùng không vậy? Tóm lại hành vi này của cô trong tâm lý của nhân viên bình thường là hai chữ___Ngốc nghếch!
Tuy nhiên Đậu Đậu rốt cuộc có ngốc hay không không phải bọn họ nói là được. Nhưng bọn họ rốt cuộc có thể tiếp tục ở lại Niệm Nô Kiều làm việc hay không thì chỉ cần Đậu Đậu nói là được.
Hiện giờ kẻ ngốc nghếch này được chủ quản cũ Lâm Phong mời tới ngồi trên ghế trải nệm dày êm, trên tay còn cầm hai quả bi đá lăn tay to nhỏ khác nhau giống như người già.
Khụ, không đúng, hai thứ đó sao lại có vẻ giống trứng như vậy?
Cảm giác được ánh mắt dò xét của đám đông, khóe miệng Đậu Đậu giật giật, nhìn Yêu Nghiệt đi vào sau cùng, rồi nhanh chóng giơ tay đem trứng cho hắn.
Ừ, vẫn là để Yêu Nghiệt cầm đi. Hắn đã từng thề là không mang trứng bỏ trốn rồi.
Đưa cho hắn, yên tâm!
Đám đông nhìn thấy Yêu Nghiệt, nhất thời cảm thấy mắt chó của mình sắp mù!