Sở Minh Hiên cười nhạt, “Nếu như cô ta không phải xử nữ thì tôi lại càng không cần phải chịu trách nhiệm.”
Vẻ mặt của nhóm quần chúng trở nên mờ mịt, đều bày tỏ nghi hoặc.
“Vì sao?”
“Đúng vậy! Vì sao hả? Nếu như không phải thì chính là đã chứng minh cậu làm ra chuyện còn gì nữa?”
“Đúng đúng, không muốn chịu trách nhiệm thì cũng phải tìm một lý do nào đó chính đáng chứ!”
Sở Minh Hiên lạnh lùng nhìn Lạc Thi Nhã đang khóc lóc, nghĩ thầm nếu cô đã bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa.
Sau đó hắng giọng, không chút gợn sóng bỏ lại một trái bom, “Nếu cứ để mặc cho người khác lén lút ở bên ngoài rồi cái gì cũng đổ lên đầu của tôi, thì Sở Minh Hiên tôi đây cũng quá dễ bắt nạt rồi!”
Một bãi nước bọt sặc ở trong cổ họng làm cho Đậu Đậu thiếu chút nữa làm mình nghẹn chết. Trời xanh có mắt, đoạn lời kịch này của Sở Minh Hiên nhất định không phải do cô viết! Phải biết rằng thằng nhóc thối Sở Minh Hiên này cực kỳ ghét cô. Cho dù cô có thể chịu đựng được nhưng cũng không có bản lĩnh làm cho anh phối hợp diễn trò với cô đâu.
Cho nên...
“Anh thật sự không động vào chị Lạc Lạc à?”
Sở Minh Hiên khẳng định, “Không có, tuyệt đối không có!”
Trừ em ra, tôi không muốn động vào bất kì ai khác.
Đậu Đậu mờ mịt nắm tóc, “Chị Lạc Lạc, là thật à?”
Bây giờ cô tuyệt đối không phải đang diễn, đây chính là cảm xúc thật của cô. Vốn tưởng rằng Lạc Thi Nhã có thể bị kích thích đi hãm hại cô như thế nhất định là vì đã ngủ với Sở Minh Hiên. Ai biết cô ta lại không đáng tin cậy như thế chứ!
Lạc Thi Nhã gật đầu, “Là thật! Chị muốn giải thích với em nhưng em chưa nghe xong thì đã vội vã kéo chị tới đây rồi.”
Bây giờ cô không cầu gì khác, chỉ cầu không cần phải đi bệnh viện kiểm tra! Cái này là việc riêng tư của cô, dựa vào cái gì mà nhiều người lại muốn xen chân vào? Cho dù cô là xử nữ không sợ nghiệm thân, nhưng chứng minh bản thân dưới sự vây xem của nhiều người như vậy thì đó chính là một loại sỉ nhục!
Đậu Đậu nhún vai, “Chuyện đó… nếu thật sự là như vậy thì xin lỗi nha...”
Mợ nó, làm ầm ĩ hết cả lên!
Cô vốn cảm thấy nữ thần tâm cơ Lạc Thi Nhã này dù tâm cơ hơn nữa cũng không thể ra vẻ như thế được mà! Tại sao ngủ không thành công lại chạy đến trước mặt bà đây thể hiện cảm giác tồn tại hả? Còn ở chỗ này làm lỡ chuyện nữa!
Thấy Đậu Đậu hiếm khi bỏ qua cho cô, Lạc Thi Nhã cẩn thận nhìn Đậu Đậu.
Rốt cuộc Kim Đậu Đậu đang làm cái gì vậy? Chẳng lẽ cô ta thật sự chỉ muốn trút giận cho cô? Nếu không phải vậy, vì sao không thừa thắng xông lên mà đưa cô đi bệnh viện để cho cô càng khó xử hơn chứ?
Tâm tư Đậu Đậu ý mà, cô đừng đoán nữa, đoán đi đoán lại cũng không đoán ra được đâu.
Phong cách làm việc của Đậu Đậu, tuy rằng phần lớn thời gian đều rất khác người, nhưng nói tóm lại vẫn có chừng mực. Vì Lạc Thi Nhã cũng không thật sự tổn thương cô như Kim San nên tha cho cô ta cũng không phải không thể.
Lạc Thi Nhã là ai? Là tiểu thư Lạc gia! Tương lai sẽ gả vào nhà giàu làm thiếu phu nhân của người ta. Ầm ĩ một chút ở Thánh Phong không ảnh hưởng đến toàn cục, nếu quả thật bị mọi người đòi đưa đi bệnh viện kiểm tra thân xử nữ, truyền tới tai đám xã hội thượng lưu thì thật sự là... Không có cách nào làm người được nữa!
Bây giờ cô là con gái nuôi của Cố gia, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, làm lớn chuyện thì sẽ rất gượng gạo. Hơn nữa Lạc Thi Nhã cũng thật sự chưa đụng đến cô, nhiều lắm cũng chỉ chán ghét cô một chút mà thôi. Bây giờ cô ghét trả lại thì coi như hòa nhau, không cần thiết phải làm danh tiếng của người ta không thể vãn hồi lại. Vả lại cô cũng chỉ muốn làm cho Lạc Thi Nhã lộ ra một chút điểm xấu ở Thánh Phong, để cho cô ta biết cô không phải dễ trêu chọc. Về phần đi bệnh viện kiểm tra thân xử nữ gì gì đó, hoàn toàn không có ở trong kịch bản của cô đâu. Đây chính là do Sở Minh Hiên nói, cũng không liên quan đến cô!
Cho nên vừa nãy kích động chạy đi châm lửa là vì thật sự tưởng bọn họ đã ngủ với nhau. Nếu như bọn họ ngủ với nhau thật, nếu nghiệm thân không còn là xử nữ thì trực tiếp đóng gói kết hôn là xong chuyện, để tránh đám người đó không có việc gì thì lại tìm cô kiếm chuyện.