Tên ngốc cầm chén rượu lắc lắc để sát vào mắt cậu như là đang đánh giá. Ngay lúc Sở Minh Hiên mừng thầm cảm thấy mình có hy vọng, thì tên ngốc lại nhìn cậu ta, ọe một tiếng, cúi đầu phun ào ào.
Sở Minh Hiên ghét bỏ, lập tức đẩy tên ngốc ra cởi quần áo, tính sạch sẽ của cậu ta rất nghiêm trọng, lần này có thể chịu đựng mà không phát hỏa cũng xem như là ôn nhu rồi.
Cậu ta buồn bực nhìn tên ngốc một cái, chưa từ bỏ ý định, “Diệp Tinh Trạch cậu nói đi! Kim Đậu Đậu thích loại người như thế nào hả?”
“Kim… Kim Đậu Đậu thích, thích, thích…”
Sở Minh Hiên thăm dò, “Thích?”
“Hử? Kim… Kim Đậu Đậu là tiểu sư thúc của tớ à?”
Sở Minh Hiên câm nín, “Đúng!”
“À, như vậy à, vậy, vậy tớ… (nấc), không biết.”
Tên ngốc nói xong thì ngủ như chết, mặc cho Sở Minh Hiên có lay thế nào cũng nằm trên đất không nhúc nhích. Sở Minh Hiên thở dài, chỉ có thể chấp nhận số phận mà nâng cậu ta dậy đi tới phòng vip. Cậu ta vốn có thể hỏi tên ngốc ở phòng nào, điều này tên ngốc vẫn biết. Nếu không cũng có thể gọi điện thoại cho Diệp Tinh Thần, nhất định anh ta sẽ đến đón. Nhưng Sở Minh Hiên rất muốn tìm cớ đi xem Đậu Đậu cùng nam yêu kia đang làm gì, vì thế cậu ta trực tiếp gọi điện thoại hỏi chú Tư tính phương hướng của Đậu Đậu, dìu Diệp Tinh Trạch về để ngẫu nhiên có thể gặp được.
Sở Minh Hiên hỏi vị trí của Đậu Đậu, mà không phải hỏi số phòng của Đậu Đậu. Bởi vì hỏi số phòng rất trắng trợn, hơn nữa bây giờ là mười rưỡi tối, là lúc cảnh biển ở khu nghỉ dưỡng đẹp nhất, nếu Đậu Đậu không ở trong phòng thì sao?
Chú Tư Sở bên kia trầm mặc một hồi, đưa ra vị trí cụ thể, khu hội viên của khu nghỉ dưỡng, phòng 801 tòa A, sau đó phục vụ dây chuyền, nói ra số phòng của Diệp Tinh Trạch. Cũng ở tầng tám, phòng 828.
Thế thì tốt rồi, Sở Minh Hiên an tâm, ở cùng tầng, chạy tới gõ cửa cũng sẽ không quá miễn cưỡng. Nhưng mà nghĩ thì dễ, sự thật lại tàn khốc.
Đợi Sở Minh Hiên kéo Diệp Tinh Trạch ngủ say như chết vào thang máy lên tầng tám thì Đậu Đậu đã bị Yêu Nghiệt lừa mang theo hai nhóc trứng đi vào không gian ngủ rồi. Còn lừa Đậu Đậu rằng hai nhóc trứng ngủ trong không gian thì sẽ lớn nhanh hơn.
Đậu Đậu tỏ vẻ hoài nghi, nhưng vì trứng, vẫn tính toán thử một lần. Hơn nữa, trong tay áo Yêu Nghiệt còn xa hoa hơn nơi này, thừa dịp trứng còn chưa phá vỏ, ngủ nhiều một lần thì được lợi hơn một lần! Đợi trứng phá vỏ, mọi người mỗi người một ngả, hắn có thể về núi tìm rắn cái, cái cung điện lớn này của hắn cũng thế.
Vì thế cô yên tâm thoải mái ôm hai nhóc trứng đi vào tay áo của Yêu Nghiệt ngủ, hoàn toàn không nghĩ tới đã trễ thế này còn có người đến chỗ cô thể hiện sự tồn tại của mình.
Sở Minh Hiên đi đến tầng tám, kéo Diệp Tinh Trạch ngủ như chết tìm phòng 801 ở khắp nơi. Nhưng mà vòng ba vòng tầng tám, phòng 801 giống như biến mất trong hư không hoàn toàn không có bóng dáng.
Yêu Nghiệt sắp xếp cho vợ con xong, gọi Lăng Đầu Thanh đến hỏi chuyện Hoa Khôi. Lăng Đầu Thanh nói, nhóm rắn đực có hù dọa Hoa Khôi một chút, bởi vì biết cô ta còn tác dụng, nên cũng không thật sự làm gì cô ta cả. Bây giờ cô ta đã thú tội, người sai khiến cô ta đúng là Cơ Yêu Nguyệt.
Yêu Nghiệt phất tay, để Lăng Đầu Thanh đi xuống. Sau đó rót chén rượu, vừa uống vừa nghĩ, trong buổi tiệc hôm nay có nhiều người như vậy, chắc là tay sai của Cơ Yêu Nguyệt cũng xen lẫn ở trong đó nhỉ? Trân châu màu máu trên cổ vợ cũng không lấy xuống, nếu Cơ Yêu Nguyệt biết…
Yêu Nghiệt híp mắt lại, thầm nghĩ, có thể độc ác với một người phụ nữ thích mình như vậy, quả nhiên mình không phải người tốt gì. Hắn uống xong chén rượu, chuẩn bị đi vào không gian tìm vợ. Trước khi đi hắn còn nhìn thoáng qua tình huống ngoài cửa, đúng lúc nhìn thấy Sở Minh Hiên đang loanh quanh ở bên ngoài.