Diệp Tinh Trạch gật đầu, “Đúng đúng, gầy mất rồi!”
Khóe miệng Lăng Đầu Thanh giật một cái, cẩn thận mở miệng, “Lúc trước người nói để cậu ta thi vào đại học Đế Đô hình như là cô mà?”
“... Đúng! Là tôi nói thì sao chứ? Dù vậy anh cũng không thể liên tục bắt nó học, không để cho nó có thời gian nghỉ ngơi như thế được? Thi đại học quan trọng hay là tính mạng quan trọng hả? Anh không biết thân thể là tiền vốn cách mạng à?”
Lần này Lăng Đầu Thanh hoàn toàn phục rồi, nhưng gã vẫn nói ra suy nghĩ của mình.
“Hôm nay là kiểm tra giữa kỳ, rất quan trọng.”
Đậu Đậu, “... Thật à?”
Lời này rõ ràng là cô hỏi Diệp Tinh Trạch, nhưng làm sao mà Diệp Tinh Trạch biết được chứ. Khi cậu đi học, căn bản là không nghe thầy giáo giảng, hoàn toàn như lúc ở trong phòng trọ, làm bài thi mà Lăng Đầu Thanh đưa ra, dùng hệ thống ôn tập của Lăng Đầu Thanh. Cho nên hỏi đến kiểm tra giữa kỳ là cái gì thì vẻ mặt cậu hoàn toàn mờ mịt.
Đậu Đậu thấy tên ngốc mờ mịt như thế thì cũng biết là mình đuối lý, nên dứt khoát cười gượng hai tiếng, “Ha ha, coi như tôi chưa nói gì, anh dẫn nó đi đi.”
Diệp Tinh Trạch ủ rũ bước đi với Lăng Đầu Thanh, Lăng Đầu Thanh do dự một chút, nhưng vẫn mở miệng nhắc nhở.
“Bây giờ Thánh Phong đã không cam lòng chỉ làm trường học quý tộc của Đế Đô nữa, nên vừa mới đề ra chính sách mới thông báo ở trên diễn đàn, nếu thân thể không khỏe không đi thi được thì điểm thi sẽ là số không, cùng với đó cấp toàn bộ năm học sẽ bị đứng thứ nhất từ dưới lên, cho dù gia cảnh có ra sao đi chăng nữa thì toàn bộ đều bị đẩy lùi xuống.”
Đậu Đậu mờ mịt, “Cho nên? Không phải tôi đã cho anh dẫn nó đi rồi sao.”
Lăng Đầu Thanh cẩn thận nói, “Cho nên trên lý thuyết mà nói, nếu như cô không đi thi thì cũng sẽ bị đẩy lùi xuống.”
Khóe miệng Đậu Đậu giật một cái, “Chuyện đó… thân thể tôi không khỏe.”
“Khụ, xin nghỉ phải có giấy xác nhận của bệnh viện nhân dân quyền uy nhất Đế Đô, nếu không thì không tính.”
Lần này Đậu Đậu hoàn toàn hết chỗ nói. Thánh Phong đang làm cái gì vậy? Xin nghỉ không đi kiểm tra, còn phải có giấy xác nhận của bệnh viện nhân dân quyền uy nhất Đế Đô? Bây giờ đã hơn tám giờ, sắp bắt đầu thi rồi, cô đi đâu làm giấy xác nhận bệnh viện đây?
Yêu Nghiệt thấy vợ sốt ruột thì dứt khoát hắng giọng mở miệng, “Chị ơi, thật ra em có thể giúp chị đó.”
“Giúp chị làm gì hả? Giúp chị làm giấy xác nhận của bệnh viện à?”
Sau đó đột nhiên nghĩ đến lúc trước Yêu Nghiệt giúp cô gian lận, lập tức hiểu luôn. Hắn muốn giúp cô gian lận.
Nếu Yêu Nghiệt có thể giúp cô gian lận, vậy thì khỏi phải xin nghỉ nữa. Dù sao chỉ cần không bị điểm không là được rồi.
Cái lần Yêu Nghiệt giúp cô gian lận kia đúng thật là không dám nghĩ lại. Cũng may phong thủy luân chuyển, bây giờ hắn đang giả bộ làm một đứa trẻ, người ngồi trên đùi lại biến thành hắn rồi!
Không hiểu sao Đậu Đậu có chút vui vẻ. Nhưng mà chuyện này cũng không đáng vui vẻ ok! Cho dù là ngồi lên đùi hay là bị ngồi lên đùi thì người bị thua thiệt cũng không phải là Yêu Nghiệt!
Đậu Đậu dự định đi thi, vì vậy thay đồng phục học sinh xách cặp sách lên, ném một đống đồ chơi và hai chiếc xe trẻ con vào trong ngọc Trư Long, sau đó cũng để cho hai đứa nhóc đi vào trong đó chơi. Mặc dù không gian trong ngọc Trư Long khá nhỏ, nhưng được cái ngăn nắp sạch sẽ. Hơn nữa, bây giờ Yêu Nghiệt đang giả làm một đứa nhóc, cô cũng không thể nói: “Ai nha, cha bọn nhỏ à, mau thu con của chúng ta vào trong cung điện lớn của anh nuôi thả một lúc đi” chứ, quá không khoa học!
Đến trường, Đậu Đậu đi đến lớp 10/1 lấy giấy phép thi. Sau đó dựa theo địa điểm thi được điền ở trên đó, cô chạy đến lớp 10/2 ở bên cạnh. Thánh Phong phân phòng thi rất tùy tiện, chỉ thay đổi địa điểm thi, người thi cùng phòng cũng chỉ có mấy người.
Vì vậy Đậu Đậu nhìn chằm chằm Sở Minh Hiên xuất hiện ở bên cạnh, cô sửng sốt một giây, sau đó dứt khoát quay đầu làm bộ không biết. Tiếp đó lấy bút từ trong túi bút ra, ôm lấy Yêu Nghiệt đặt lên đùi một cách tự nhiên.