“Không cần nữa.” Trương Khải Bình hít sâu một hơi, gần như đã hạ quyết tâm, “Tôi gặp cô ấy rồi, cô ấy đã quên tôi rồi.”
Đậu Đậu liền đơ mặt, “Tiểu Bạch quên anh rồi?”
Sao có thể như vậy?
Cô mới gặp Tiểu Bạch xong!
Chờ đã, vừa nãy Trương Khải Bình nói cái gì?
Anh ta đã gặp Tiểu Bạch?
Tiểu Bạch giả vờ không quen biết sao?
Nếu Tiểu Bạch đã quyết định như vậy rồi, vậy cô cũng… không vạch trần nữa.
Đậu Đậu ngay tức khắc tìm một cái cớ cho Tiểu Bạch, “Là thế này, Tiểu Bạch mới hoàn hồn chưa được bao lâu, nhớ không ra cũng là bình thường. Vậy nên, à, anh đừng đau lòng, hôm khác nếu gặp cô ấy, nhất định tôi sẽ nói tốt cho anh.”
“Không cần làm phiền, nếu cô ấy đã quên rồi thì đoạn thời gian ấy cứ xem như chưa xảy ra chuyện gì đi.”
Nói xong, Trương Khải Bình liền vào phòng. Nghĩ một lát, sợ làm lỡ cuộc đời Tiểu Bạch, lại quay đầu nói, “Tôi vẫn sẽ tiếp tục đi xem mắt, cô cũng không cần giúp tôi tìm Tiểu Bạch đâu. Cảm ơn.”
Sau đó cửa phòng 914 đóng lại.
Đậu Đậu đơ ra, cái gì mà tôi vẫn sẽ tiếp tục đi xem mắt?
Tuy anh ta là một người con hiếu thảo, nhưng chuyện gặp mặt không phải là chuyện nhỏ.
Lần trước có thể coi như anh ta và Tiểu Bạch chưa có tình cảm gì nên không để ý tới cảm nhận của cô ấy, nhưng hiện giờ thì coi là gì?
Đậu Đậu tức giận thở phì phì đập cửa, “Trương Khải Bình, tôi nói cho anh biết, nếu như anh dám đi xem mắt, anh cứ chờ Tiểu Bạch đi lấy người khác đi!”
Trương Khải Bình không nói gì, gả cho ai cũng đều tốt hơn gả cho anh ta.
Thấy Trương Khải Bình không nói gì, Đậu Đậu không từ bỏ, “Tôi nói cho anh biết, hôm nay tôi còn nhìn thấy một anh chàng đẹp trai lái xe Rolls-Royce tới đón Tiểu Bạch nữa kìa, người ta trắng hơn anh, đẹp trai hơn anh, còn nhiều tiền hơn anh, anh thua chắc rồi!”
Tiếng Đậu Đậu rất lớn, Yêu Nghiệt ở phòng 912 cũng nghe thấy.
Sợ hàng xóm phàn nàn, hắn vội vàng ra ngoài lôi vợ về phòng. Không lôi về còn đỡ, lôi về rồi, Đậu Đậu lại nhớ ra có nợ cần tính với hắn.
May mà cô còn phải chăm sóc hai đứa nhỏ, sau khi dỗ chúng nó ngủ, chờ Yêu Nghiệt cầm hung khí qua, đột nhiên ngăn lại, “Chờ một chút.”
Yêu Nghiệt đơ mặt, lấy ra chiếc bao cao su đeo lên.
Gần đây vì chuyện thải âm bổ dương mà linh lực của vợ không hề tăng lên, cộng thêm có thể là thích ứng rồi nên không đau nữa, vì thế trong chuyện này vợ hắn có thể nói là ta cần ta cứ lấy, phối hợp cực độ.
Thế là hắn đeo ba con sói vào rồi lao tới.
Sau khi lao tới liền bị vợ hắn một chân đá bay xuống đất.
“Vợ?”
Yêu Nghiệt sau khi bị đá xuống đất rất tủi thân, “Không phải anh đã mang rồi sao…”
“Ai nói với anh chuyện này, em hỏi anh, hôm đó anh đi mua đống đồ này về, có phải là biến thành hình dạng của Trương Khải Bình không?”
Yêu Nghiệt, “…”
“Anh thừa nhận rồi?” Đậu Đậu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Anh không biết là vì anh mà Tiểu Bạch đã hiểu lầm Trương Khải Bình có người phụ nữ khác sao?”
Yêu Nghiệt nhất thời đơ người, “Chuyện này… anh thật sự không biết.”
Đậu Đậu, “… Bộ mặt đó của anh là sao? Anh phá hoại hạnh phúc của người khác rồi anh không biết sao? Nếu như không phải đồng nghiệp của Trương Khải Bình chụp được ảnh, em còn không biết vấn đề xuất phát từ anh đó!”
Yêu Nghiệt, “… Vậy nên?”
“Vậy nên em thấy tối nay anh phải ngủ ở phòng khách rồi, tránh để một hôm nào đó anh đi làm những chuyện vô vị. Còn nữa, khụ khụ, cuối tuần này là thi đấu bóng rổ, em hi vọng anh có thể… đừng quấy rối.”
Yêu Nghiệt tức tới phì cười, vợ làm nền lâu như vậy, thực ra tìm hắn tính sổ chỉ là giả, kêu hắn không được làm chuyện gì quá đáng mới là thật!