Tiểu Bạch nói hết câu này, thấy dì Vương đuổi đám vệ sĩ đi, nhất thời đã hối hận, “Mẹ, con xin lỗi, con không nên nói như vậy.”
Bất luận mẹ từng làm gì, cô là con gái đều không nên chỉ trích như vậy. Hơn nữa đó cũng chỉ là lời nói một phía từ đối phương, không thể coi là thật.
Susa không nói gì, rất lâu sau mới hỏi, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ai làm hại con?”
“Con không biết, trước khi con bị thương không nhìn thấy bất cứ ai, chỉ nghe thấy có tiếng nói, nói mẹ theo tổng giám đốc Tô của tập đoàn Tô Thị nên con phải chịu tội thay mẹ.”
Susa bình tĩnh một chút, nhìn thấy mặt của Tiểu Bạch đỏ rực, nhất thời đau lòng khôn xiết.
“Xin lỗi, mẹ không nên đánh con, nhưng trước kia con chưa từng nhắc tới cậu ta với mẹ.”
Tiểu Bạch lắc đầu, “Không sao đâu, cũng không đau lắm.”
Sau đó hỏi, “Mẹ, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Chúng ta trước giờ sinh sống ở nước ngoài, trở về cũng không bao lâu, sao lại có người nói mẹ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác vậy?”
Susa ngồi xuống, chậm rãi thở dài một tiếng, “Ông ấy là cha của con.”
Tiểu Bạch liền kinh ngạc không dứt, “Không phải mẹ nói cha của con đã chết rồi sao?”
“Chuyện này, sau này mẹ sẽ giải thích với con. Bây giờ con nói mẹ nghe, cậu ta là thế nào đây? Trước giờ con vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời, sao đột nhiên lại như vậy hả?”
Thật ra không thể trách Susa giận tới mức như vậy. Cô con gái cả ngày trừ học tập ra thì còn lại cũng chỉ là ngoan ngoãn nghe lời, đột nhiên trong thời gian ngắn lại thế này thế kia với một người lạ, đổi lại là ai đều cũng sẽ không chấp nhận được!
Vậy nên, Tiểu Bạch cũng có thể hiểu được tâm trạng kích động của mẹ cô.
Nhưng mà muốn giải thích chuyện trước kia với Trương Khải Bình… Tiểu Bạch do dự một lát, sau đó nhìn dì Vương một cái.
Susa khua tay, kêu dì Vương lui ra trước.
Phòng khách chỉ còn lại ba người bọn họ, Tiểu Bạch ngồi xuống, nói với Susa quá khứ biến thành ma của cô.
Tuy cô không chắc mẹ cô có tin không, nhưng sự thật là như vậy, cô thật sự đã biến thành ma, cũng thật sự được Trương Khải Bình cứu.
Tiểu Bạch nói xong ngoan ngoãn chờ mẹ phản bác, ai ngờ Susa lại thở dài một tiếng, nói “Thì ra là như vậy.”
“Mẹ, mẹ tin sao?”
Susa xoa xoa đầu Tiểu Bạch, “Trên thế gian này vốn dĩ đã có rất nhiều chuyện khoa học không thể giải thích được.”
“Dạ.”
“Năm đó mẹ chia tay ông ấy, hiểu lầm trong đó tới bây giờ mẹ cũng giải thích không rõ. Lúc đó mẹ đã tin quỷ thần rồi. Có điều trước giờ mẹ không phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.”
Tiểu Bạch gật gật đầu, vội vàng nói, “Vậy mẹ đồng ý cho con ở bên anh ấy sao?”
Trương Khải Bình ngoan ngoãn đứng bên cạnh, nghe Tiểu Bạch hỏi như vậy, ngay tức khắc lo lắng không yên.
Có thể đồng ý sao?
Susa nhìn Trương Khải Bình một cái, cảm thấy cậu ta tuy không có gì nổi bật, nhưng đường đường chính chính sạch sẽ gọn gàng, vừa nhìn đã biết không phải là người sẽ làm chuyện thất đức.
“Mẹ, tuy anh ấy không có tiền, nhưng chỉ cần anh ấy đối với con rất tốt. Con thấy như vậy là đủ rồi.”
Susa kinh ngạc, sau đó gật đầu, “Được, nếu như con đã thích, vậy mẹ cũng không phản đối nữa. Cậu nhìn có vẻ không phải là người sẽ làm chuyện có lỗi với con.”
Susa đứng dậy, “Trương Khải Bình?”
“Có!”
“Con gái tôi đã tới tuổi kết hôn theo pháp luật, cậu đã ức hiếp nó thì phải chịu trách nhiệm với nó, hôm khác tôi sẽ đi gặp người lớn nhà cậu.”
Trương Khải Bình sững sờ, “Vậy là… bác đồng ý rồi sao?”